Cách tham quan các tu viện và trung tâm tâm linh

Cách tham quan các tu viện và trung tâm tâm linh

Cẩm nang chuyên sâu này cung cấp cho du khách kiến ​​thức và lời khuyên cần thiết để tham quan tu viện một cách tự tin và tôn trọng. Sách bao gồm mọi thứ, từ đặt phòng nghỉ và đóng gói hành lý quan trọng, đến nghi thức giao thoa văn hóa về trang phục, chụp ảnh và nghi thức tại đền thờ. Bằng cách kết hợp những lời khuyên thiết thực (cách đặt phòng khách sạn hoặc xin giấy phép) với hiểu biết sâu sắc về văn hóa (tại sao các nhà sư phải cúi lạy, cách khách vãng lai cầu nguyện), bài viết giúp độc giả chuẩn bị tinh thần để tham gia vào đời sống tu viện một cách chân thực. Mỗi phần đều chứa đựng nhiều ví dụ mới mẻ và hướng dẫn được trích dẫn, đảm bảo bất kỳ du khách nào, bất kể tín ngưỡng hay xuất thân, đều có thể tự tin tiếp cận.

Việc viếng thăm một tu viện hoặc trung tâm tâm linh thường là một trải nghiệm phong phú, dành cho cả khách hành hương và du khách tò mò. Đúng vậy, du khách thường có thể ghé thăm các tu viện – hầu hết các cộng đồng đều chào đón những du khách tôn trọng, bất kể tín ngưỡng. Du khách có thể khám phá các phòng cầu nguyện, tham dự các buổi lễ, hoặc thậm chí nghỉ qua đêm nếu được phép. Các tu viện đề cao lòng tốt và sự khiêm nhường: như một vị trụ trì Phật giáo đã nói, “không một nhà sư tốt nào sẽ cảm thấy bị xúc phạm bởi sự thiếu sót nghi thức đúng đắn”, miễn là thái độ của người đó là chân thành.

Trước khi đến, hãy nhớ: Ăn mặc lịch sự (che vai và đầu gối – thường có khăn quàng cổ và khăn choàng). Tắt điện thoại và nói chuyện nhỏ nhẹ trong khuôn viên. Luôn hỏi trước khi chụp ảnh; nhiều nơi tôn nghiêm cấm chụp ảnh flash hoặc chụp các nhà sư đang cầu nguyện. Mang theo tiền mặt hoặc tiền lẻ để quyên góp – vé vào cửa có thể miễn phí, nhưng chi phí duy trì chùa sẽ tính theo tiền quyên góp.

  • Trang phục và sự tôn trọng: Mặc quần dài hoặc váy dài và áo che vai. Cởi mũ và cúi đầu thấp trong nhà nguyện. Tại các chùa Phật giáo, người ta thường cúi chào, tay chắp lại ở tư thế cầu nguyện (añjali) khi chào các nhà sư hoặc khi bước vào đền thờ.
  • Hành vi: Giữ cho cuộc trò chuyện ở mức thì thầm; nhiều dòng tu coi trọng sự im lặng. Cởi giày trước khi vào bất kỳ nhà nguyện hoặc khu nhà ở nào của nhà sư. Đi bộ trong khuôn viên chùa (và xung quanh các bảo tháp hoặc nhà nguyện) theo chiều kim đồng hồ, như thông lệ trong nhiều truyền thống Phật giáo.
  • Hậu cần: Nhiều tu viện yêu cầu đặt chỗ trước cho khách lưu trú qua đêm. Hãy kiểm tra thị thực và giấy phép cần thiết trước (ví dụ: giấy phép du lịch Tây Tạng hoặc thị thực Bhutan cho những nơi như Paro Taktsang). Hãy mang theo quần áo đơn giản, dễ mang theo và bộ dụng cụ sơ cứu cá nhân. Một chiếc ba lô nhỏ đựng nước, đồ ăn nhẹ và có thể là đèn pha (cho những nơi xa xôi) là lựa chọn khôn ngoan.

Nên chọn loại tu viện hoặc trung tâm tâm linh nào?

Tu viện có nhiều phong cách khác nhau. Trong các gompa Phật giáo hoặc chùa Thiền tông, bạn sẽ bắt gặp những thiền đường và thường có các bữa ăn chay. Truyền thống mỗi nơi mỗi khác: một gompa Tây Tạng (ví dụ như ở Nepal hoặc Tây Tạng) có thể yêu cầu một chuyến đi bộ đường dài và các nghi lễ karma-pa nghiêm ngặt, trong khi một tu viện trong rừng Đông Nam Á (như Wat Pah Nanachat) nhấn mạnh vào thiền Vipassana và Ngũ giới (không rượu bia, không quan hệ tình dục, v.v.). Các ashram Ấn Độ giáo hoặc Kỳ Na giáo (chủ yếu ở Ấn Độ) tập trung vào thiền định, cầu nguyện và lối sống giản dị; du khách thường tham gia các buổi tụng kinh tập thể hoặc nghi lễ yajna. Các nhà nghỉ Sufi hoặc các nơi tĩnh tâm tâm linh khác có thể có các vòng tròn dhikr hoặc cầu nguyện, nhưng thường ít mở cửa cho khách du lịch nếu không có sự sắp xếp trước.

Các tu viện Kitô giáo (Công giáo hoặc Chính thống giáo) có nhịp sống khác. Ví dụ, nhiều tu viện Benedictine có nhà khách liền kề. Những nhà khách này được xây dựng dựa trên lời thề hiếu khách – Luật Thánh Benedict thậm chí còn gọi những người hành hương là “Chúa Kitô” để được phục vụ. Khách có thể tham dự Thánh lễ hoặc Kinh Chiều hàng ngày với các tu sĩ và giúp đỡ những công việc đơn giản (làm vườn, sao chép bản thảo). Khách dùng bữa trong im lặng hoặc trò chuyện nhẹ nhàng. Phòng đơn giản (thường là giường đơn hoặc giường đôi, đôi khi là phòng ngủ tập thể) với ít nhất một phòng tắm riêng hoặc tiện nghi chung.

Trong thế giới Chính thống giáo, hầu hết các tu viện đều chào đón cả hai giới, nhưng với quy định nghiêm ngặt hơn. Ví dụ, các tu viện Meteora (Hy Lạp) yêu cầu phụ nữ mặc váy và tất cả mọi người phải mặc áo che vai. Một ngoại lệ đáng chú ý là Núi Athos (Hy Lạp) – ở đây, chỉ nam giới mới được phép vào (một quy định đã có từ hàng thiên niên kỷ) và mỗi du khách phải xin giấy phép đặc biệt (Diamonitirion) trước nhiều tháng. (Phụ nữ nên lên kế hoạch cho các địa điểm khác, chẳng hạn như Meteora hoặc các tu viện nữ.)

Cuối cùng, hãy nghĩ về trải nghiệm bạn mong muốn. Bạn có tìm kiếm sự tĩnh lặng và thiền định không? Một khóa tu Thiền (Zen sesshin) hoặc thiền Vipassana Phật giáo có thể phù hợp với bạn. Bạn muốn tìm hiểu về lịch sử và kiến ​​trúc? Vậy thì những tu viện lớn ở châu Âu hoặc các tu viện trên vách đá (xem bên dưới) là lý tưởng. Bạn đang tìm kiếm đời sống cộng đồng? Một số dòng tu mời gọi người tu hành tham gia phụng vụ hoặc công việc. Sự phù hợp nhất tùy thuộc vào mục tiêu của bạn: một chuyến hành hương đến các ngôi chùa trên cao, một khóa tu Cơ Đốc yên bình, hay làm tình nguyện trong một bếp ăn chung, tất cả đều rất khác nhau.

Cách tham quan các tu viện và trung tâm tâm linh

Đặt chỗ, Chi phí & Thực tiễn pháp lý

Hầu hết các tu viện đều là những cộng đồng nhỏ; việc đến mà không báo trước thường không được khuyến khích. Hãy đặt phòng trước bất cứ khi nào có thể. Nhiều nơi (đặc biệt là ở phương Tây) có thông tin liên hệ trực tuyến hoặc sử dụng các nền tảng đặt phòng. Ví dụ, trang Monasteries.com liệt kê hàng trăm nhà nghỉ tại các tu viện ở châu Âu (với giá giường từ khoảng 40–50 euro mỗi đêm). Ở châu Á, ngay cả khi không có giá chính thức, bạn vẫn có thể liên hệ trực tiếp với tu viện qua email hoặc điện thoại. Tu viện Abhayagiri (California) đặc biệt lưu ý rằng du khách nên đặt phòng trước – những du khách không đặt phòng thường bị từ chối.

  • Chi phí thay đổi tùy theo truyền thống: Ở nhiều tu viện Phật giáo, không có phí cố định: chỗ ở và bữa ăn được vận hành dựa trên dana (sự đóng góp). Ví dụ, tại Abhayagiri, không thu phí qua đêm. Du khách được khuyến khích để lại một khoản đóng góp để duy trì hoạt động. Ngược lại, nhiều nhà nghỉ Thiên chúa giáo có mức giá cố định (mặc dù vẫn ở mức khiêm tốn): ví dụ, một phòng đôi trong một tu viện Tây Ban Nha có thể có giá từ 50 đến 80 euro mỗi đêm, bao gồm bữa sáng. Bữa ăn có thể được bao gồm hoặc thêm vào. Luôn hỏi xem bữa tối và bữa sáng có được phục vụ hay bạn phải tự tìm thức ăn; đôi khi nhà nghỉ phục vụ một bữa ăn đơn giản của địa phương, đôi khi chỉ có phòng nghỉ.
  • Giấy phép và thị thực: Ở một số khu vực, giấy tờ đặc biệt là bắt buộc. Ví dụ, tất cả người nước ngoài (trừ người Ấn Độ và một số ít người hàng xóm) cần thị thực Bhutan để nhập cảnh và tham quan các tu viện như Paro Taktsang. Ở Tây Tạng (Trung Quốc), cần có Giấy phép Du lịch Tây Tạng để vào bất kỳ tu viện nào một cách hợp pháp. Tại Hy Lạp, cộng hòa tu viện Núi Athos yêu cầu phải nộp đơn xin Diamonitirion trước (phí hiện hành khoảng 25–30 euro, tùy thuộc vào tình trạng du khách). Hãy kiểm tra các quy định địa phương: một số tu viện đóng cửa hoàn toàn trong các lễ hội hoặc Mùa Chay, và các địa điểm xa xôi có thể khóa cổng sau khi trời tối.
  • Những lưu ý khi đặt phòng: Sử dụng các kênh chính thức: trang web của tu viện, mạng lưới hành hương uy tín hoặc các công ty lữ hành đã được kiểm chứng. Hãy cảnh giác với các tour du lịch "đất thánh" hoặc ứng dụng không nêu tên tu viện mà bạn sẽ lưu trú. Nếu người môi giới không tiết lộ địa điểm chính xác hoặc yêu cầu đặt cọc trước một khoản tiền lớn mà không có biên lai, hãy kiểm tra lại với chính tu viện. Các nguồn đáng tin cậy như UNESCO hoặc các văn phòng giáo phận thường liệt kê thông tin liên hệ hợp lệ của các tu viện nổi tiếng.
Cách tham quan các tu viện và trung tâm tâm linh

Nghi thức: Quy tắc chung

Các quy tắc bao quát Trong bất kỳ tu viện nào cũng cần có sự tôn trọng. Các tu sĩ coi trọng sự chân thành hơn là sự tuân thủ máy móc. Như hướng dẫn viên của Abhayagiri giải thích, một tư duy khiêm nhường (“không có ý đồ xấu”) quan trọng hơn là tuân thủ cứng nhắc mọi hình thức. Tuy nhiên, vẫn có một số phép lịch sự phổ quát:

  • Sự im lặng và tiếng nói: Luôn nói chuyện nhỏ nhẹ. Nhiều dòng tu có giờ “im lặng trong nhà” (thường là sau giờ cầu nguyện buổi tối cho đến bữa sáng) nên không khuyến khích nói chuyện. Ngay cả ngoài giờ đó, hãy đi nhẹ nhàng trong hành lang và tắt điện thoại di động hoặc để chế độ im lặng. Nếu có trẻ em ở đó, hãy giám sát chúng cẩn thận; tiếng ồn ào sẽ dễ nhận thấy.
  • Đôi giày: Hầu hết các truyền thống đều yêu cầu cởi giày dép trước khi vào chùa, nhà nguyện hoặc thiền đường. Hãy tìm kệ hoặc biển báo ở cửa. Ở một số nơi (ví dụ như nhà thờ Công giáo), giày dép có thể được để bên ngoài gian giữa; ở những nơi khác (đền thờ Phật giáo), bạn sẽ để chúng dưới chân tượng. Nếu không chắc chắn, hãy làm theo chỉ dẫn của người dân địa phương hoặc hỏi nhẹ nhàng hướng dẫn viên hoặc người phục vụ.
  • Nghi thức tại đền thờ: Trong không gian Phật giáo và Ấn Độ giáo, đừng bao giờ hướng chân về phía thần linh hay nhà sư. Quỳ hoặc ngồi thấp hơn tượng. Cúi đầu (và chắp tay) khi đến gần bàn thờ thiêng liêng hoặc nhà sư cao cấp. Không chạm vào đồ vật nghi lễ hoặc lễ vật trừ khi được mời rõ ràng. Trong các nhà nguyện Thiên Chúa giáo, mọi người thường quỳ gối về phía bàn thờ; chỉ cần tránh sang một bên để tránh cản trở linh mục hoặc phó tế.
  • Trang phục – Tiêu chuẩn chung: Khiêm tốn là điều quan trọng ở mọi nơi. Hãy che kín vai và đầu gối (phụ nữ thường mặc váy, nam giới mặc quần dài). Tránh mặc quần áo mỏng manh hoặc bó sát. Một số đền chùa yêu cầu du khách phải che đầu (ví dụ, khăn trùm đầu trong các nhà thờ Chính thống giáo hoặc đền thờ Sikh). Nhiều tu viện sẽ cho du khách mượn khăn choàng hoặc khăn quàng cổ nếu họ đến mà ăn mặc không phù hợp, nhưng tốt nhất là nên chuẩn bị trước.
  • Nhiếp ảnh: Hãy kiểm tra kỹ các quy định. Một số tu viện cấm chụp ảnh bên trong đền thờ; một số khác cho phép chụp ảnh kiến ​​trúc nhưng không được chụp ảnh người hành lễ. Nếu bạn thấy biển báo "Cấm chụp ảnh" hoặc thấy nhà sư lắc đầu, hãy tôn trọng biển báo đó ngay lập tức. Khi được phép, hãy tắt đèn flash và chụp ảnh một cách kín đáo (giữ máy ảnh ổn định, không bấm máy quá to). Tuyệt đối không làm gián đoạn nghi lễ để chụp ảnh. Nếu bạn muốn ghi lại tiếng tụng kinh hoặc nghi lễ, hãy xin phép trước - việc ghi lại các nghi lễ thiêng liêng mà không có sự đồng ý được coi là hành vi rất thiếu tôn trọng.
  • Ăn uống và Thực phẩm: Bữa ăn trong tu viện là bữa ăn chung và thường đơn giản. Hãy đợi tín hiệu (tiếng chuông hoặc lời chúc phúc) trước khi bắt đầu. Ở nhiều cộng đồng, việc ăn uống là một nghi lễ trang trọng – có thể rất ít hoặc không có cuộc trò chuyện nào. Nếu một vị trụ trì hoặc trưởng lão ban phước lành cho bữa ăn, hãy cúi chào hoặc ngồi yên lặng cho đến khi kết thúc. Trong các tu viện Phật giáo, bữa trưa thường là bữa ăn cuối cùng trong ngày (không có bữa ăn nào sau buổi trưa); đừng ngạc nhiên nếu bữa tối không được phục vụ. Luôn rửa tay hoặc khử trùng tay trước và sau bữa ăn, và ăn hết phần ăn trên đĩa của bạn (thức ăn được coi là thiêng liêng). Nếu bạn bị dị ứng hoặc có chế độ ăn kiêng, hãy thông báo trước cho chủ nhà; những ngôi chùa ở vùng xa xôi có thể không thể đáp ứng chế độ ăn kiêng đặc biệt trong thời gian ngắn.
  • Chào hỏi và thể hiện sự tôn trọng: Một cái cúi chào nhẹ nhàng hoặc chắp tay (namaste/anjali) là phép lịch sự trong truyền thống Á Đông. Trong bối cảnh Kitô giáo, một lời chào nhỏ nhẹ "hello" hoặc "good morning" với các nhà sư/ni cô và một cái bắt tay có thể là phù hợp. Luôn sử dụng các danh xưng nếu biết ("Cha", "Sư", hoặc các danh xưng địa phương như "Ajahn" hoặc "Venerable" đối với các tăng lữ Phật giáo) cho đến khi được yêu cầu khác. Hãy lắng nghe và làm theo sự hướng dẫn của cộng đồng: nếu các nhà sư đứng hoặc ngồi theo một khuôn mẫu nhất định (ví dụ: khu vực dành riêng cho nam và nữ), hãy làm theo hoặc mỉm cười tránh sang một bên.

Hãy nhớ rằng: Các nhà sư và ni cô mong đợi sự nỗ lực, chứ không phải sự hoàn hảo. Nếu bạn vấp ngã (ví dụ như dẫm phải ngưỡng cửa hoặc quên cúi chào), một lời xin lỗi nhẹ nhàng thường được chấp nhận. Hầu hết các tu sĩ đều đã từng được các chú tiểu hỏi những câu hỏi tương tự vô số lần. Một thái độ tôn trọng và tinh thần học hỏi sẽ giúp xoa dịu hầu hết những sai sót.

Cách tham quan các tu viện và trung tâm tâm linh

Nghi thức theo truyền thống

Mặc dù các quy tắc trên được áp dụng rộng rãi, mỗi tín ngưỡng đều có phong tục riêng:

  • Chùa Phật giáo (Theravada/Mahayana/Tây Tạng): Thực hành phổ biến bao gồm việc lạy ba lạy tại một ngôi đền (tôn vinh Đức Phật, Pháp, Tăng). Các nhà sư Nam/Đông Nam Á ngồi xếp bằng; không bao giờ ngồi duỗi chân về phía tượng Phật. Phụ nữ thường nên để các nhà sư lạy trước; về mặt thể chất, hãy đảm bảo không bao giờ chạm nhẹ vào nhà sư (kể cả trên vai) nếu bạn không có quan hệ họ hàng. Các nhà sư và ni cô sống theo chế độ độc thân; tránh mọi tiếp xúc thân thể gần gũi (bao gồm cả việc không ôm ấp). Nếu ở lại qua đêm tại một tu viện Phật giáo, hãy tuân thủ Bát Giới: không ăn sau buổi trưa và độc thân, cùng những điều khác. Giữ phòng ngủ phân chia theo giới tính và tôn trọng mọi quy tắc được niêm yết về sự im lặng hoặc thời gian tắm rửa.
  • Tu viện Công giáo/Benedictine: Ở nhiều tu viện phương Tây, lòng hiếu khách là hình thức. Bạn có thể được mời tham dự Thánh lễ hàng ngày hoặc Phụng vụ Giờ ​​kinh (cầu nguyện vào thời gian cố định); với tư cách là khách, việc quan sát trong im lặng là tốt nếu bạn không phải là người Công giáo. Rước lễ (Thánh Thể) thường dành riêng cho người Công giáo trong trạng thái ân sủng; người không theo Công giáo có thể đứng một cách tôn kính hoặc tiến lên với hai tay khoanh lại để nhận phước lành. Các bữa ăn ở các tu viện phương Tây thường bắt đầu và kết thúc bằng một phước lành; ở một số dòng, khách đọc một lời cầu nguyện ngắn trong im lặng. Trò chuyện thường được phép tại bàn ăn, nhưng hãy nói nhỏ nhẹ và lắng nghe một cách lịch sự. Các tu sĩ có thể mặc áo dòng và thường được gọi là "Anh" hoặc "Cha". Trong các quy tắc của dòng Biển Đức, việc làm việc chân tay được đánh giá cao nhưng không bắt buộc; một câu đơn giản "Tôi có thể giúp mang cái này không?" có thể được hoan nghênh, nhưng đừng bao giờ tự ý (luôn hỏi và chuẩn bị cho câu trả lời "Không, cảm ơn").
  • Các tu viện Chính thống giáo: Nghi thức Chính Thống giáo Đông phương mang tính biểu tượng sâu sắc. Phụ nữ nên che đầu và mặc váy dài hoặc đầm (hãy chuẩn bị mượn khăn quàng cổ). Đàn ông bỏ mũ và quần dài. Làm dấu thánh (chuyển động tay từ phải sang trái) là nghi thức thông thường khi đi ngang qua các biểu tượng. Tại các tu viện Hy Lạp hoặc Nga, bạn có thể thắp nến và cầu nguyện tại các biểu tượng - đó là một hành động sùng kính cá nhân. Hãy nhớ rằng, tương tự như các nghi thức Công giáo, chỉ những người Chính Thống giáo đã được rửa tội (có phẩm hạnh tốt) mới được rước lễ; những người khác chỉ cần quan sát hoặc làm dấu thánh. Các tu viện trên Núi Athos (chỉ dành cho nam giới) thực hiện nghiêm ngặt sự im lặng ở nơi công cộng và ăn mặc kín đáo mọi lúc; du khách phải cúi chào viện phụ.
  • Đền thờ Hindu/Jain: Giày dép luôn được cởi ra từ rất lâu trước khi vào chánh điện (thường là ngay lối vào khuôn viên đền). Đàn ông thường mặc quần dài và áo sơ mi tay; phụ nữ có thể mặc sari hoặc váy dài (một số đền cho mượn khăn choàng hoặc dhoti). Chạm vào chân một vị đạo sư (nếu phù hợp với văn hóa) là một dấu hiệu của sự tôn kính. Lễ vật là trái cây hoặc hoa thường được mang đến đền thờ - đặt chúng lên lan can bàn thờ hoặc đưa cho một vị sư. Nhìn chung, hãy đứng cách tượng thần ít nhất vài feet, trừ khi được ra hiệu tiến về phía trước. Trong các đền thờ Jain, thậm chí không được dâng thức ăn trực tiếp cho các nhà sư (họ chỉ nhận đồ cúng trong bát).

Mỗi nền văn hóa đều có những sắc thái riêng, nhưng có một quy tắc vàng: quan sát, hỏi một cách lặng lẽ và tôn trọng những gì có vẻ thiêng liêng. Hãy đối xử với các nhà sư và nữ tu như với một người thầy tốt bụng – lắng nghe trước, nói sau.

Cách tham quan các tu viện và trung tâm tâm linh

Chuẩn bị thực hành: Đóng gói, Sức khỏe, Khả năng tiếp cận

  • Danh sách kiểm tra đóng gói: Quần áo mỏng, nhiều lớp là tốt nhất. Ngay cả các tu viện nhiệt đới cũng có thể mát mẻ vào buổi sáng/buổi tối; hãy mang theo khăn choàng hoặc áo khoác nhẹ. Ít nhất một bộ đồ dài tay, dài đến đầu gối (hoặc khăn choàng/váy) sẽ che chắn bạn khi vào tất cả các lối vào đền thờ. Những vật dụng cần thiết khi đi du lịch bao gồm: đèn pin/đèn đội đầu nhỏ (dành cho các ngôi đền ở vùng nông thôn vào ban đêm), đồ vệ sinh cá nhân cơ bản (khăn giấy và xà phòng không phải lúc nào cũng được cung cấp), bình nước có thể đổ đầy lại và bất kỳ loại thuốc cần thiết nào. Đồ bơi kín đáo có thể hữu ích nếu tu viện có bồn tắm thanh lọc hoặc suối nước nóng (luôn hỏi trước xem hồ bơi có dành cho cả nam và nữ hay không). Hãy cân nhắc mang theo sổ tay và bút - nhiều du khách thích ghi chép lại những điều thú vị hoặc ghi chép nhật ký tại nhà nghỉ.
  • Những cân nhắc về sức khỏe: Độ cao và sự xa xôi là những đặc điểm chung của các tu viện. Nếu đến thăm các tu viện trên cao nguyên Himalaya hoặc Cao nguyên Tây Tạng, hãy dành thời gian để thích nghi (tránh gắng sức đột ngột). Mang theo thuốc chống say độ cao nếu dễ bị say. Các vật dụng sơ cứu cơ bản (băng gạc, thuốc giảm đau) là điều nên làm, vì các hiệu thuốc có thể ở rất xa. Uống nước đóng chai hoặc nước tinh khiết; một số ngôi chùa ở vùng sâu vùng xa sử dụng nước mưa, và nước máy có thể không an toàn. Côn trùng có thể là một vấn đề ở các địa điểm nhiệt đới - hãy mang theo thuốc chống côn trùng và cân nhắc mặc quần áo nhẹ che tay/chân vào buổi tối.
  • Nên mua bảo hiểm du lịch: bảo hiểm này phải bao gồm việc sơ tán (bằng trực thăng nếu cần) trong trường hợp bị thương nặng hoặc bệnh tật ở vùng sâu vùng xa. Hãy kiểm tra xem mọi loại thuốc cá nhân (bao gồm cả thực phẩm chức năng) có hợp pháp và không được coi là chất gây nghiện ở nơi bạn đến hay không.
  • Khả năng tiếp cận: Nhiều tu viện nổi tiếng đòi hỏi phải leo dốc hoặc địa hình không bằng phẳng. Ví dụ, để đến Tu viện Thiên thạch Lớn Meteora, bạn phải đi khoảng 400 bậc đá, và Paro Taktsang (Hang Hổ ở Bhutan) là một chuyến đi bộ lên dốc dài 10 km. Nếu bạn gặp khó khăn trong việc di chuyển, hãy tìm hiểu trước về khả năng tiếp cận: một số nhà sư có thể cho phép người khuân vác hoặc cưỡi ngựa (có tính phí) lên đỉnh. Ở châu Âu, một số tu viện có phòng ốc hiện đại với thang máy và phòng tắm dành cho người khuyết tật, nhưng nhiều tu viện vẫn là những tòa nhà đá cũ. Nếu bạn cần xe lăn hoặc có khả năng di chuyển hạn chế, hãy liên hệ trực tiếp với tu viện; họ thường có thể tư vấn về những địa điểm nào có đường dốc hoặc chỉ định phòng phù hợp.

Ngoài ra, hãy cân nhắc các hạn chế về chế độ ăn uống và giới tính. Hãy mang theo thêm đồ dùng vệ sinh cá nhân (băng vệ sinh/băng vệ sinh dạng nút) nếu cần – các tu viện hiếm khi có sẵn những thứ này. Các nhà trọ tu viện thường tách biệt nam nữ (phòng ký túc xá nữ có thể nằm ở tòa nhà khác); hãy làm rõ điều này trước nếu đi cùng gia đình.

Trên hết, sự linh hoạt và tinh thần phiêu lưu là chìa khóa. Mất sóng di động hay gặp phải những quy định bất ngờ là một phần của trải nghiệm. Cuộc sống tu viện là từ bỏ sự tiện nghi – du khách nên cố gắng buông bỏ việc kiểm soát từng chi tiết. Một chút bất tiện thường được đền đáp bằng sự thanh thản tìm thấy bên trong những bức tường cổ kính ấy.

Cách tham quan các tu viện và trung tâm tâm linh

Trải nghiệm tại chỗ: Những gì diễn ra hàng ngày

Nghỉ dưỡng ở tu viện không giống như nghỉ dưỡng ở khách sạn mà giống như “sống như họ vậy”. Sau đây là phác thảo về nhịp điệu điển hình:

  • Lời cầu nguyện buổi sáng: Nhiều tu viện bắt đầu từ lúc bình minh. Bạn có thể thức dậy để nghe tiếng tụng kinh từ loa phóng thanh hoặc tiếng chuông chùa. Thông thường, bữa sáng sẽ diễn ra sau đó. Tại một tu viện Phật giáo, du khách thường được chào đón (hoặc ít nhất là được phép) tham gia lễ puja hoặc thiền buổi sáng; hãy hòa mình vào dòng người và ngồi yên lặng, chắp tay. Ở một tu viện Thiên chúa giáo, Thánh lễ buổi sáng (khoảng 6–7 giờ sáng) là điển hình - du khách có thể lẻn vào một góc nhà nguyện hoặc quan sát một cách kính cẩn.
  • Bữa sáng: Đây thường là một bữa ăn đơn giản: cháo, cơm, hoặc bánh mì với trà/cà phê. Ngồi theo cách của các nhà sư (thường có ghế dài). Trong một số truyền thống (ví dụ như dòng Benedictine nghiêm ngặt), mọi người giữ im lặng; những truyền thống khác thì mời gọi trò chuyện nhẹ nhàng. Đừng tự phục vụ hoặc rời đi cho đến khi mọi người được phục vụ. Thông thường, vị trụ trì hoặc một nhà sư cao cấp sẽ ban phước lành ngắn gọn trước bữa ăn.
  • Hoạt động hàng ngày: Sau khi cầu nguyện buổi sáng và ăn sáng, các nhà sư có thể làm việc (làm vườn, nấu ăn, dọn dẹp) hoặc học tập. Du khách thường có thời gian rảnh rỗi: đi bộ đường dài trên những con đường mòn gần đó, tham quan bảo tàng hoặc thư viện của tu viện, hoặc thiền định trong vườn. Hãy tôn trọng những khu vực "cấm vào" (khu nhà ở của tu sĩ hoặc bệnh xá) - biển báo sẽ chỉ ra không gian riêng tư. Nhiều tu viện lớn có các cửa hàng quà tặng nhỏ hoặc quầy quyên góp; mua một cây nến hoặc một cuốn sách nhỏ là một cách hữu hình để bày tỏ lòng biết ơn.
  • Bữa trưa/Nhà ăn: Vào buổi trưa, cộng đồng tập trung lại cho bữa ăn chính. Tại các tu viện Công giáo và Chính thống giáo, đây có thể là một sự kiện trang trọng với chỗ ngồi được chỉ định và có thể có một người đọc dẫn dắt phần đầu tiên. Khách thường được phục vụ trong cùng một sảnh. Tại các tu viện Phật giáo, các nhà sư ăn bữa ăn duy nhất trong ngày vào khoảng giữa trưa; khách có thể được mời cơm và rau đơn giản. Quy tắc giao tiếp có thể khác nhau: các chùa Thiền tông ăn trong im lặng, trong khi các tu viện Benedictine có thể cho phép trò chuyện nhẹ nhàng trên bàn ăn. Hãy làm theo các tín hiệu - nếu các nhà sư bắt đầu tụng kinh hoặc cầu nguyện, hãy tạm dừng ăn. Sau khi ăn xong, hãy giúp dọn dẹp chỗ ngồi của mình (dọn bát đĩa vào thùng rác) nếu được yêu cầu.
  • Buổi chiều: Nhiều tu viện có "giờ nghỉ" sau bữa trưa. Đây là khoảng thời gian để suy ngẫm riêng tư. Các nhà sư có thể ngủ trưa hoặc tiếp tục công việc. Khách có thể thiền, đọc sách hoặc ngủ trưa. Đây không phải là giờ sinh hoạt chung, vì vậy hãy giữ im lặng. Một số nơi cấm người không phải nhà sư ngủ trưa trong sảnh để tránh gây nhầm lẫn. Nếu bạn không chắc chắn, hãy dành thời gian ở sân trong hoặc phòng của mình.
  • Kinh Chiều/Kinh Chiều: Vào cuối buổi chiều hoặc đầu buổi tối (khoảng 5–7 giờ chiều), cộng đồng lại tụ họp. Bạn có thể được mời tham dự Kinh Chiều (lễ chiều) trong nhà nguyện. Chỉ tham gia nếu bạn muốn – nếu không, hãy ngồi yên lặng hoặc bước ra ngoài. Những lời cầu nguyện buổi tối rất đẹp (thánh ca, hương trầm) trong nhiều truyền thống. Sau đó, bữa tối được dọn ra trong phòng ăn. Hãy để ý xem vị sư trụ trì có ngồi trước không; hãy làm theo sự hướng dẫn của ngài. Một lần nữa, có thể sẽ có một lời ban phước lành khác. Thông thường, bữa tối sẽ nhẹ nhàng hơn bữa trưa (súp, bánh mì, cà ri đơn giản, v.v.). Tại các địa điểm Phật giáo, bữa tối có thể bị bỏ hoàn toàn (theo quy định không ăn sau buổi trưa) hoặc chỉ bao gồm đồ ăn thừa.
  • Đêm: Sau bữa tối, nhiều tu viện áp dụng giờ tĩnh lặng. Một số có phòng sinh hoạt chung hoặc khu vườn mở cửa để mọi người chiêm nghiệm dưới ánh đèn. Các phòng ngủ tập thể (hoặc phòng khách) mở cửa muộn hơn vào buổi tối. Một điển hình tắt đèn vào khoảng 9–10 giờ tối (các tu sĩ dòng Benedictine thường có lệnh giới nghiêm lúc 10:30). Một số nơi yêu cầu bạn phải có mặt trong phòng khi chuông cầu nguyện reo.

Trong suốt thời gian lưu trú, khách sạn có những nhiệm vụ tối thiểu nhưng thiết thực. Bạn có thể được yêu cầu giữ phòng sạch sẽ hoặc cởi khăn trải giường khi trả phòng. Bạn cũng có thể tự rửa bát đĩa, như trong nhiều truyền thống ăn uống chung khác. Nếu được đề nghị giúp đỡ (mang vác đồ dùng, làm vườn), hãy chỉ làm nếu bạn thực sự muốn; việc này được coi là một phần trong công việc hàng ngày của một người, nhưng hoàn toàn tự nguyện.

Luôn linh hoạt một chút: lịch trình ở các tu viện có thể thay đổi theo mùa hoặc theo nhu cầu của trụ trì. Nếu một chuyến tham quan hoặc bài giảng đã lên kế hoạch bị hủy, thường là do một số công việc hoặc nghi lễ của tu viện được ưu tiên. Hãy chủ động sắp xếp. Nếu bạn phải rời đi sớm hoặc đến muộn (ví dụ, sau khi cổng đóng), hãy gọi điện trước - tu viện là nơi chung, nhưng không phải tất cả đều có quầy lễ tân. Một số ngôi chùa Phật giáo ở vùng xa xôi đóng cổng vào buổi tối, nghĩa là những người đến muộn phải chờ bên ngoài một cách tôn trọng.

Một ngày bình thường của du khách vì thế là sự kết hợp giữa nề nếp (giờ cầu nguyện, bữa ăn) và thời gian rảnh rỗi, tất cả trong một khung cảnh yên tĩnh, tối giản. Nhiều du khách nhận thấy rằng việc đắm mình vào những thói quen này – đặt báo thức cầu nguyện lúc 6 giờ sáng, tắm rửa bằng nước suối lạnh, trò chuyện khe khẽ với một người giúp việc của nhà sư – chính là một trải nghiệm khiêm nhường của cuộc sống tu viện.

Cách tham quan các tu viện và trung tâm tâm linh

Quy định về Thực phẩm, Bữa ăn & Nhà ăn

Hầu hết các chế độ ăn uống của tu viện đều đơn giản và có nguồn gốc địa phương. Hãy chuẩn bị gạo hoặc ngũ cốc làm lương thực chính; đậu, rau và trái cây tùy theo mùa. Các tu viện phương Tây thường phục vụ các món hầm rau củ thịnh soạn, bánh mì và súp. Nhiều tu viện châu Á chỉ phục vụ đồ chay (do giáo lý tôn giáo) - bạn có thể dùng cà ri khoai tây hoặc đậu lăng. Đừng tìm kiếm thịt hoặc rượu trừ khi được cung cấp rõ ràng trong những dịp đặc biệt.

Luôn chờ lời cầu nguyện: Trong nhiều giáo phái, không ai được ăn cho đến khi bữa ăn được cầu nguyện (cầu nguyện lớn tiếng trong bối cảnh Chính thống giáo/Công giáo, hoặc một bài kinh ngắn trong bối cảnh Phật giáo/Kỳ Na giáo). Khi chuông reo hoặc khi một nhà sư được chỉ định bắt đầu, hãy bắt đầu ăn. Giữ tiếng ồn ở mức tối thiểu; tập trung vào lòng biết ơn và chánh niệm. Có thể nói những lời lịch sự hoặc khẽ cảm ơn người phục vụ, nhưng những cuộc trò chuyện dài thường diễn ra bên ngoài phòng ăn.

Nếu có tiệc buffet hoặc quầy phục vụ chung, hãy kiên nhẫn chờ đến lượt mình. Các tu viện có thể phục vụ các nhà sư trước tại một vị trí danh dự. Nếu chỉ có các nhà sư được phục vụ và bạn thấy họ ngồi xuống, hãy đợi cho đến khi họ ra hiệu cho bạn bắt đầu. Chỉ lấy vừa đủ lượng thức ăn bạn có thể ăn; các nhà sư thường dạy về sự bằng lòng với một phần nhỏ và các bữa ăn chung. Nếu được mời thêm, bạn có thể im lặng chấp nhận hoặc gật đầu. Nếu không, đừng làm quá lên - điều đó thường được hiểu.

Nếu bạn có nhu cầu ăn kiêng đặc biệt (không gluten, thuần chay, dị ứng), hãy báo trước cho chủ nhà. Nhiều chủ nhà sẽ cố gắng hết sức để đáp ứng (ví dụ, nhà bếp Jain thường có sẵn các lựa chọn thuần chay hoặc thậm chí thuần chay). Tuy nhiên, lưu ý rằng ở một số tu viện nghiêm ngặt (đặc biệt là các tu viện trong rừng), thức ăn là thứ bạn tự mang đến, và việc quá cầu kỳ có thể bị coi là bất lịch sự. Mang theo một số thanh ăn nhẹ hoặc những thứ thiết yếu (thanh protein, gói yến mạch) có thể là một phương án dự phòng khôn ngoan, đặc biệt là khi đi du lịch ở các nước đang phát triển, nơi nguyên liệu còn hạn chế.

Các tu viện thường yêu cầu bạn ăn cùng giờ với cộng đồng (để bạn không phải ăn một mình vào những giờ lẻ). Hãy lên kế hoạch cho ngày của mình cho phù hợp. Nếu bữa sáng diễn ra lúc 7 giờ sáng, đừng đến lúc 9 giờ trong tình trạng đói bụng - sẽ tôn trọng hơn nếu bạn ăn cùng các nhà sư hoặc bỏ bữa sang bữa tiếp theo.

Cách tham quan các tu viện và trung tâm tâm linh

Nhiếp ảnh, Ghi âm & Truyền thông xã hội

Hãy coi máy ảnh của bạn như một công cụ thiêng liêng khi đến đây. Nếu không chắc chắn, đừng sử dụng nó. Nhiều đền chùa và nhà nguyện cấm chụp ảnh bên trong. Bên ngoài, cảnh đẹp thường được chào đón, nhưng hãy thận trọng. Luôn quan sát khu vực xung quanh: nếu bạn thấy các nhà sư hoặc nữ tu gần đó, hoặc các tín đồ đang cầu nguyện, hãy dừng lại.

Một nguyên tắc hay: hãy hỏi thật nhỏ một lần. Trong cửa hàng của tu viện hoặc ở lối vào, hãy hỏi: "Tôi có thể chụp ảnh sảnh này được không?" hoặc "Tôi có thể chụp ảnh khu vườn được không?". Nếu câu trả lời còn do dự, hãy tôn trọng câu trả lời "không". Đừng chụp lén các nhà sư đang học tập hoặc thiền định; điều này rất xâm phạm đời tư. Ở một số nền văn hóa (ví dụ như một số vùng ở Thái Lan), việc chụp ảnh các nhà sư mà không được phép có thể là một điều cấm kỵ nghiêm trọng.

Nếu ai đó khác Nếu bạn muốn chụp ảnh cùng họ (ví dụ, một nhà sư đang mỉm cười hoặc một bức ảnh nhóm), hãy luôn xin phép trước. Nếu được phép, hãy giữ cho cuộc trò chuyện ngắn gọn và nhẹ nhàng. Chia sẻ ảnh riêng tư (ví dụ: sau đó trên thiết bị của bạn) thay vì đăng trực tiếp ở nơi mọi người có thể nhận ra bạn. Khi chia sẻ ảnh sau đó trên mạng xã hội, hãy chú thích một cách trang trọng (ví dụ: "Các nhà sư tại Tu viện X trong buổi tụng kinh buổi tối", chứ không phải một lời nhận xét hời hợt nào đó). Tránh làm người xem mất tập trung; hãy nhấn mạnh vào những trải nghiệm không chỉ là thẩm mỹ.

Ghi âm thậm chí còn nhạy cảm hơn. Hầu hết các nghi lễ đều mang tính tâm linh mạnh mẽ mà tín đồ không muốn ghi âm. Tiếng cầu nguyện hoặc tiếng hát lớn nên được nghe thấy, chứ không phải ghi âm. Nếu một buổi lễ được tổ chức công khai cho khách du lịch (như buổi biểu diễn ở đền thờ), việc xin phép ghi âm là lịch sự. Nếu không, tốt hơn hết là chỉ nên lắng nghe trọn vẹn trong khoảnh khắc đó.

  • Phim và viết blog: Nếu bạn định viết về chuyến đi hoặc làm phim tài liệu, hãy hết sức cẩn thận. Nhiều tu viện yêu cầu thẻ báo chí hoặc ít nhất là thông báo. Luôn ghi rõ tên địa điểm khi đăng ảnh, nhưng hãy ghi rõ ràng và tôn trọng. Ví dụ, nếu đăng "Các nhà sư tụng kinh cầu nguyện buổi sáng ở núi Athos", hãy ghi chú trung lập. Đừng đùa cợt hoặc giật gân hóa các nghi lễ tôn giáo (không dùng tiếng lóng hoặc tag thiếu tôn trọng). Tốt nhất nên định hình bất kỳ bài viết trực tuyến nào mang tính chất văn hóa/giáo dục, chứ không phải giải trí.
  • Cách hỏi: Một đoạn văn ngắn gọn sẽ hiệu quả hơn. Ví dụ, trong một trang web Chính thống giáo Hy Lạp: “Mēghstōf, epitrepetai na tromaïosō?” (Xin lỗi, phức tạp quá!). Thay vào đó, một nụ cười lịch sự và từ địa phương "chụp ảnh?" thường là đủ. Các nhà sư thường hiểu nếu bạn nói "Tôi có thể chụp ảnh không?" với hai tay chắp lại. Nếu bạn nhận được một nụ cười và cái gật đầu, hãy nhẹ nhàng bước đi; nếu ai đó lắc đầu, chỉ cần cất máy ảnh vào túi.

Hãy nhớ: bạn là khách. Đăng ảnh sau khi về nhà (với khuôn mặt được làm mờ hoặc lời nhắn tôn trọng) luôn tốt hơn là cố tình chụp ảnh ngay tại chỗ. Ký ức về bầu không khí thiêng liêng sẽ còn mãi; bức ảnh có thể được tìm thấy trên các trang web lưu trữ nếu nó quan trọng.

Cách tham quan các tu viện và trung tâm tâm linh

Các trường hợp đặc biệt và giải quyết vấn đề

Ngay cả những vị khách có thiện chí đôi khi cũng có thể gây khó chịu. Giả sử bạn vô tình chĩa chân vào đền thờ, hoặc nói quá to khi đang thiền. Cách khắc phục rất đơn giản: xin lỗi ngắn gọn rồi rời đi. Cúi thấp đầu và khẽ nói "Xin lỗi" với vị sư hoặc người hầu gần nhất, sau đó điều chỉnh (ví dụ: gập chân ra sau) - mọi người đều hiểu rằng người ngoài có thể vô tình làm sai. Không cần phải làm quá lên; các vị sư thường sẽ mỉm cười và hướng dẫn bạn cách cư xử đúng mực nếu cần.

Nếu có sự hiểu lầm xảy ra (ví dụ, bạn vào nhầm thời điểm), đừng tranh cãi. Ví dụ, nếu bạn đi lạc vào khu vực cấm hoặc bị từ chối chụp ảnh, hãy lùi lại và cảm ơn nhà sư. Nhiều cộng đồng coi mỗi tình huống là một bài học, và sẽ nhẹ nhàng hướng dẫn bạn mà không hề ngại ngùng.

  • Trường hợp khẩn cấp về y tế hoặc các trường hợp khẩn cấp khác: Trong những tình huống bất khả kháng nhưng có thể xảy ra, bạn nên âm thầm tìm kiếm sự trợ giúp ngay lập tức. Nhiều tu viện có một vị sư cao cấp (đôi khi được gọi là người khuân vác) phụ trách việc tiếp đón khách tham quan. Nếu bạn hoặc người khác cảm thấy không khỏe, tốt nhất nên báo ngay cho sư hoặc người giám sát khách. Họ có thể gọi hỗ trợ y tế địa phương. Ở những nơi rất xa xôi, việc sắp xếp phương tiện di chuyển (thậm chí là trực thăng ở dãy Himalaya) có thể là một điều cần thiết, vì vậy hãy đảm bảo bảo hiểm du lịch của bạn có ghi rõ những nhu cầu này. Trong trường hợp tai nạn hoặc thương tích, các tu viện sẽ hỗ trợ nhưng nguồn lực của họ có hạn; việc mang theo một bộ dụng cụ sơ cứu nhỏ và bảo hiểm là điều nên làm.
  • Ranh giới tôn giáo: Hãy rõ ràng về những gì được phép. Hầu hết các nghi lễ đều mở cửa tự do (khách có thể tham dự nhưng không được hiệp thông nếu không cùng đức tin). Tuy nhiên, việc tham gia các nghi lễ (ví dụ như rước lễ trong Thánh lễ Công giáo, chạm vào các vật dụng bí tích, hoặc tham gia puja) thường chỉ dành riêng cho tín đồ hoặc tùy thuộc vào sự quyết định của người chủ trì. Nếu được mời ("Tất cả các Kitô hữu đã chịu phép rửa tội đều được chào đón"), bạn có thể tham gia tùy theo lương tâm của mình. Nếu không, bạn có thể đứng hoặc ngồi một cách tôn kính và quan sát.

Nếu bị từ chối (như thường xảy ra ở Núi Athos, hoặc nếu tu viện đã kín chỗ), hãy giữ thái độ tôn trọng. Hãy cúi chào và mỉm cười với người gác cổng. Theo nhiều truyền thống, việc nhận phước lành tại cửa là điều bình thường: bạn có thể đặt một khoản quyên góp nhỏ lên biểu tượng hoặc hộp tiền ở đó để bày tỏ lòng biết ơn vì đã quan tâm đến bạn. Sau đó, hãy tìm một kế hoạch khác: có thể ghé thăm một ngôi đền, bảo tàng hoặc nhà thờ gần đó. Hãy tranh thủ thời gian này để viết ghi chú hoặc cầu nguyện ở nơi khác thay vì gây ra sự ồn ào.

Trong những tình huống nhạy cảm (như vô tình bước vào phòng thiền khi đang giữ lời thề im lặng), hãy nhẹ nhàng bước ra, không nói lời xin lỗi với bất kỳ ai, và đợi bên ngoài hoặc đi dạo quanh khuôn viên. Điều quan trọng là phải nhận thức được sự thiêng liêng của khoảnh khắc đó.