Thông tin nhanh về Maroc: Những điều cần biết trong nháy mắt
- Tên chính thức: Vương quốc Maroc.
- Thủ đô: Rabat (thủ đô hành chính); Thành phố lớn nhất: Casablanca (trung tâm kinh tế).
- Dân số: ~38 triệu (ước tính năm 2024), là sự pha trộn giữa di sản Ả Rập, Amazigh (Berber), Châu Phi và Châu Âu.
- Khu vực: ~710.000 km² (bao gồm Tây Sahara); có diện tích tương đương Texas hoặc nước Pháp.
- Ngôn ngữ chính thức: Tiếng Ả Rập (tiếng Ả Rập Maroc “Darija”) và tiếng Tamazight (phương ngữ Berber). Tiếng Pháp và tiếng Tây Ban Nha được sử dụng rộng rãi trong kinh doanh, giáo dục và truyền thông.
- Tiền tệ: Dirham Maroc (MAD).
- Chính phủ: Chế độ quân chủ lập hiến dưới thời Vua Mohammed VI (trị vì từ năm 1999 đến nay), thuộc triều đại Alaouite (dòng dõi hoàng gia có niên đại từ năm 789 sau Công nguyên). Maroc có chế độ quân chủ liên tục lâu nhất châu Phi.
- Tôn giáo: Phần lớn theo Hồi giáo Sunni (trường phái Maliki). Khoảng 99% người Maroc theo đạo Hồi; có một số ít người theo Do Thái giáo, Thiên chúa giáo và Bahá'í. Các ngày lễ tôn giáo (Eid al-Fitr, Eid al-Adha) là ngày lễ quốc gia.
- Múi giờ: UTC+1 (GMT+1); trong tháng Ramadan, đồng hồ sẽ chuyển sang UTC+0.
- Mã gọi quốc tế: +212. Tên miền Internet: .ma (và .المغرب trong tiếng Ả Rập).
- Khẩu hiệu quốc gia: “Allāh, al-Waṭan, al-Malīk” (Chúa, quê hương, nhà vua) “Thượng Đế, Tổ Quốc, Vua”). Ngôi sao xanh trên lá cờ đỏ của Maroc tượng trưng cho Con dấu của Solomon và di sản hoàng gia của Maroc.
- Đường viền: Algeria (phía đông), Tây Sahara (phía nam – một vùng lãnh thổ tranh chấp do Maroc kiểm soát) và hai vùng đất thuộc Tây Ban Nha ở châu Phi (Ceuta, Melilla) trên bờ biển phía bắc Địa Trung Hải. Điểm gần nhất của Maroc với châu Âu chỉ cách 14 km qua eo biển Gibraltar.
- Đường bờ biển: Đại Tây Dương (phía tây) và Địa Trung Hải (phía bắc). Maroc là quốc gia duy nhất ở châu Phi có cả đường bờ biển Đại Tây Dương và Địa Trung Hải.
- Khí hậu: Trải dài từ Địa Trung Hải ở vùng ven biển (mùa đông ôn hòa, ẩm ướt; mùa hè nóng, khô) đến khí hậu lục địa và núi cao ở dãy núi Atlas (mùa đông lạnh, thỉnh thoảng có tuyết), và khô cằn đến cận nhiệt đới ở vùng nội địa và phía nam (sa mạc). Maroc có khoảng chín vùng khí hậu.
- Điểm nổi bật về địa lý: Bốn dãy núi (High Atlas, Middle Atlas, Anti-Atlas, Rif) chia cắt vùng đất này; High Atlas bao gồm Jebel Toubkal (cao 4.167 m, đỉnh cao nhất Bắc Phi). Nơi đây có những đồng bằng phì nhiêu (ví dụ như Gharb gần Rabat, thung lũng Souss gần Agadir), những cánh rừng tuyết tùng tươi tốt (nơi sinh sống của loài khỉ Barbary), những cồn cát nhấp nhô (Erg Chebbi gần Merzouga) và những thác nước hùng vĩ như Ouzoud (cao 110 m).
- Hệ động thực vật độc đáo: Cây argan chỉ phát triển mạnh ở phía tây nam Maroc (khu dự trữ sinh quyển của UNESCO), nơi dê nổi tiếng với việc leo trèo trên cành cây. Các loài động vật đặc hữu bao gồm cáo Fennec (với đôi tai khổng lồ) và khỉ Barbary (loài linh trưởng duy nhất ở phía bắc sa mạc Sahara, cũng được tìm thấy ở Gibraltar). Các bãi biển làm tổ của rùa biển và đường bay của các loài chim di cư góp phần làm tăng thêm sự đa dạng sinh học của đất nước này.
- Hộp thời gian: Lịch sử loài người của Maroc là một trong những lịch sử lâu đời nhất ở Châu Phi. Các cuộc khai quật tại Jebel Irhoud đã phát hiện ra Homo sapiens hóa thạch có niên đại khoảng 300.000 năm trước – một số trong những loài người hiện đại sớm nhất được biết đến. Qua hàng thiên niên kỷ, khu vực này đã là nơi cư trú của các thương nhân Phoenicia (khoảng năm 1.100 TCN), tiền đồn La Mã (Volubilis), và sau đó là các triều đại Berber và Ả Rập kế tiếp.
- Chế độ quân chủ dài nhất: Triều đại Alaouite (gia tộc cai trị) đã trị vì từ thế kỷ 17, tiếp nối di sản Idrisid (bắt đầu từ năm 788). Maroc chưa bao giờ rơi vào tay người Ottoman và vẫn giữ được bản sắc Ả Rập-Berber đặc trưng.
- Các đế chế cũ: Các đế chế Maroc vĩ đại (Almoravid, Almohad, Marinid, Saadi) từng trải dài từ Tây Ban Nha đến tận châu Phi cận Sahara. Quốc vương Moulay Ismail (trị vì 1672–1727) đã xây dựng nên thành phố đế quốc Meknes hùng vĩ và duy trì một trong những đội quân hùng mạnh nhất thời bấy giờ.
- Quá khứ thuộc địa và Độc lập: Năm 1912, Maroc trở thành thuộc địa của Pháp (và Tây Ban Nha). Quốc vương Mohammed V đã thúc đẩy độc lập sau Thế chiến II, và giành được độc lập vào năm 1956 (với việc Maroc thuộc Pháp thống nhất và Maroc thuộc Tây Ban Nha tái gia nhập). Năm 1975, Maroc giành lại Tây Sahara thông qua cuộc "Hành quân Xanh" hòa bình, mặc dù tình trạng lãnh thổ này vẫn còn tranh chấp.
- Nhà nước hiện đại: Vua Hassan II (trị vì 1961–1999) đã chỉ đạo công cuộc hiện đại hóa, và Vua Mohammed VI (trị vì 1999–) đã theo đuổi phát triển kinh tế, cải cách giáo dục và trao quyền nhiều hơn cho phụ nữ. Hiến pháp năm 2011 đã mở rộng quyền lực của quốc hội. Maroc ổn định về chính trị, cân bằng giữa truyền thống và cải cách thận trọng.
Bạn có biết không? Chế độ quân chủ của Maroc có lịch sử hơn 1.200 năm, từ triều đại Idrisid (bắt đầu từ năm 789 sau Công nguyên). Đây vẫn là một trong những chế độ ngai vàng cha truyền con nối lâu đời nhất trên thế giới.
Sự thật địa lý hấp dẫn
Nằm ở mũi tây bắc châu Phi, Maroc thực sự tiếp giáp với hai châu lục. Bờ biển phía bắc của Maroc nhìn ra eo biển Gibraltar thuộc Tây Ban Nha (cách đó 14 km), trong khi bờ biển phía tây trải dài 1.800 km trên Đại Tây Dương. Do đó, Maroc là quốc gia châu Phi duy nhất được bao quanh bởi cả vùng biển Đại Tây Dương và Địa Trung Hải. Trên bản đồ, Maroc hướng về phía châu Âu và châu Phi cùng một lúc.
Bốn dãy núi lớn tạo nên địa hình ấn tượng cho Maroc. Dãy High Atlas (Jebel Toubkal 4.167 m) chạy từ tây nam đến đông bắc. Phía tây là dãy Middle Atlas (bao phủ bởi rừng và mát mẻ). Phía nam của High Atlas là dãy Anti-Atlas (cổ hơn, thấp hơn). Xa hơn về phía bắc là Rif, một đường ranh giới gồ ghề trên Địa Trung Hải. Những dãy núi này đón mưa và tuyết, nuôi dưỡng các dòng sông tạo nên những thung lũng màu mỡ (như đồng bằng Gharb phía bắc Rabat). Độ cao của chúng cũng tạo ra những vùng sinh thái độc đáo: rừng tuyết tùng với những chú khỉ hoang dã, và trượt tuyết tại các thị trấn nghỉ dưỡng như Oukaimeden.
Giữa các dãy núi và bờ biển là sự đa dạng phong phú: đồng bằng ven biển với lúa mì, ô liu và cam quýt; cao nguyên đất đỏ; thảo nguyên khô cằn và cuối cùng là sa mạc Sahara ở phía nam và phía đông. Nơi đây, những cồn cát (Erg Chebbi của Merzouga) và sa mạc đá (reg) trải dài về phía Algeria. Tuy nhiên, vẫn còn ẩn chứa những bí mật trong vùng đất khắc nghiệt này: suối khoáng, ốc đảo (Tafilalt là ốc đảo chà là lớn nhất Maroc), và nghệ thuật đá thời tiền sử trong các hẻm núi. Đáng chú ý, sa mạc Maroc được điểm xuyết bởi những dòng sông phù du (oueds) lấp đầy sau những cơn mưa.
Bờ biển Đại Tây Dương (Stargates, gió biển) khá khác biệt so với vùng biển êm đềm của Địa Trung Hải. Bờ Đại Tây Dương có khí hậu ôn hòa quanh năm, trong khi bờ Địa Trung Hải có mùa hè nóng hơn. Cả hai bờ biển đều tự hào với những bãi biển cát trắng và các cảng biển sầm uất (Tangier, Agadir, Casablanca), nhưng các làng chài Đại Tây Dương có cảm giác gió mạnh và trong lành hơn. Trong đất liền, khí hậu có thể thay đổi đột ngột: chỉ trong một ngày, bạn có thể trượt tuyết trên tuyết Atlas vào buổi sáng, đi bộ đường dài dưới ánh nắng mặt trời vào buổi chiều, và ngắm hoàng hôn trên những cồn cát sa mạc vào buổi tối. Do đó, cảnh quan của Maroc được phân tầng phong phú - từ đỉnh Atlas phủ tuyết và những thung lũng sông xanh tươi đến những thành phố đất nung và sa mạc Sahara vàng son.
Sự thật nhanh: Với diện tích khoảng 710.000 km², Maroc lớn hơn Pháp một chút. Nước này chỉ giáp với một quốc gia láng giềng trên đất liền (Algeria), nhưng lại có mối liên hệ mật thiết với châu Âu thông qua bờ biển và các đảo.
Sự kiện lịch sử phong phú
Câu chuyện của Maroc sâu sắc như nguồn gốc của nó. Các nhà khảo cổ học đã tìm thấy Homo sapiens Hóa thạch tại Jebel Irhoud (khoảng 300.000 năm tuổi), định hình lại quan điểm của chúng ta về loài người sơ khai. Vào thời cổ đại, khu vực này là nơi đặt các trạm giao thương của người Phoenicia (khoảng năm 1100 TCN) và sau này trở thành một phần của tỉnh Mauretania thuộc La Mã, với thủ phủ phía đông là Volubilis (vẫn còn nhiều tàn tích). Volubilis chứa những bức tranh khảm trang trí công phu từ thế kỷ thứ 2 đến thế kỷ thứ 3 SCN, cho thấy vị thế của Maroc trong thế giới cổ điển.
Nhà nước Hồi giáo đầu tiên ở Maroc được thành lập vào năm 788 sau Công nguyên bởi Idris I (hậu duệ của gia tộc Tiên tri Muhammad). Con trai ông là Idris II đã chọn Fez làm thủ đô vào năm 809 sau Công nguyên. Fez phát triển thành một đô thị học thuật và thủ công ban đầu, nổi tiếng với medina và trường đại học (Al Quaraouiyine, thành lập năm 859). Vào thế kỷ 11–13, các triều đại Berber (Almoravids và Almohads) đã tạo ra một đế chế từ Marrakech cai trị phần lớn Iberia và Bắc Phi. Họ đã xây dựng những công trình kiến trúc đồ sộ (như Nhà thờ Hồi giáo Koutoubia ở Marrakech và Tháp Hassan chưa hoàn thành ở Rabat). Bản thân Fez đã phát triển thịnh vượng dưới thời các sultan Marinid (thế kỷ 13–15), những người đã xây dựng các medrassas trang trí công phu và hỗ trợ các học giả.
Trong thế kỷ 16-17, các triều đại Saadian và sau đó là Alaouite đã giúp Maroc thoát khỏi sự kiểm soát của Ottoman. Quốc vương Ahmed al-Mansour (Saadi, cuối những năm 1500) đã đánh bại quân đội xâm lược Bồ Đào Nha tại Ksar el-Kebir (1578). Moulay Ismail thuộc dòng dõi Alaouite (trị vì 1672–1727) đã xây dựng thủ đô đồ sộ Meknes và xây dựng những cung điện, chuồng ngựa và nhà tù xa hoa (bao gồm cả Chuồng ngựa Hoàng gia với hàng trăm con ngựa). Trong suốt những thời kỳ đó, Maroc đóng vai trò là cầu nối giữa các vương quốc châu Âu và châu Phi: trao đổi vàng bạc, nô lệ và học giả với cả các vương quốc cận Sahara và các đế chế Tây Ban Nha/Bồ Đào Nha.
Năm 1912, các thế lực thực dân đã chia Maroc thành nhiều vùng: Pháp kiểm soát phần lớn, Tây Ban Nha kiểm soát phía bắc Rif và phía nam Sahara, với Tangier là vùng quốc tế. Kháng chiến âm ỉ (nổi tiếng nhất là cuộc chiến Rif những năm 1920 dưới thời Abd el-Krim). Sau Thế chiến II, các phong trào dân tộc chủ nghĩa phát triển mạnh mẽ. Quốc vương Mohammed V đã đàm phán độc lập; ngày 2 tháng 3 năm 1956, Pháp rút quân, và đến tháng 4, Tây Ban Nha đã từ bỏ các vùng bảo hộ của mình. (Các vùng đất Ceuta và Melilla của Tây Ban Nha vẫn là lãnh thổ riêng biệt của Tây Ban Nha.) Năm 1975, Maroc tổ chức “Cuộc diễu hành Xanh”, một đoàn lữ hành dân sự hòa bình khẳng định yêu sách đối với Sahara thuộc Tây Ban Nha, dẫn đến việc Maroc nắm quyền quản lý khu vực này.
Kể từ khi giành độc lập, Maroc là một quốc gia Ả Rập ôn hòa. Vua Hassan II (1961–1999) đã chỉ đạo phát triển thận trọng và tổ chức trưng cầu dân ý về hiến pháp mới vào năm 1972. Con trai ông, Vua Mohammed VI (từ năm 1999), đã thúc đẩy tiến bộ xã hội: luật gia đình Moudawana năm 2004 trao cho phụ nữ nhiều quyền hơn trong hôn nhân và ly hôn. Ông cũng ủng hộ cơ sở hạ tầng (đường sá, cảng biển, trang trại năng lượng mặt trời) và đối thoại liên tôn (tổ chức hội nghị thượng đỉnh các tôn giáo lớn tại Fez năm 2004). Cho đến ngày nay, quốc vương Alaouite vẫn là nguyên thủ quốc gia và là Chỉ huy của các tín đồ, một vai trò độc đáo phản ánh truyền thống tôn giáo và hoàng gia kéo dài hàng thế kỷ.
Những sự thật hấp dẫn về văn hóa xã hội Maroc
Văn hóa Maroc là sự pha trộn phong phú giữa ảnh hưởng của văn hóa Berber, Ả Rập, Châu Phi và Châu Âu. Ngôn ngữ khác nhau tùy theo vùng miền: tiếng Ả Rập Maroc (Darija) là ngôn ngữ giao tiếp hàng ngày, tiếng Ả Rập Chuẩn được sử dụng chính thức (trong luật pháp, truyền thông, giáo dục), và tiếng Amazigh (Tamazight, Tarifit, Shilha) được đồng chính thức với tiếng Ả Rập từ năm 2011. Ở miền Bắc, tiếng Tây Ban Nha vẫn còn được sử dụng trong các thế hệ lớn tuổi, và tiếng Pháp vẫn chiếm ưu thế trong hành chính, giáo dục đại học và kinh doanh do lịch sử thuộc địa. Hầu hết người Maroc đều sử dụng thành thạo ít nhất ba ngôn ngữ.
Hồi giáo định hình cuộc sống thường nhật: năm lần cầu nguyện mỗi ngày, nhịn ăn Ramadan (tháng Ba theo lịch năm 2025), và các ngày lễ như Eid al-Adha (lễ hiến tế) và Eid Ramadan. Tuy nhiên, Maroc được coi là ôn hòa: văn hóa thế tục song hành với truyền thống. Đời sống công cộng thoải mái ngoài giờ cầu nguyện, và khẩu hiệu của chế độ quân chủ "Thượng đế, Tổ quốc, Quốc vương" pha trộn tôn giáo với lòng yêu nước. Cộng đồng Do Thái (khoảng 3.000 người) và Cơ đốc giáo (20.000 người) ở Maroc sống hòa bình, với các giáo đường Do Thái và nhà thờ lịch sử nằm cạnh các thánh đường Hồi giáo.
Lòng hiếu khách là một truyền thống. Người Maroc nói: "Khách là món quà của Chúa". Đến thăm nhà ai đó gần như luôn đồng nghĩa với việc được mời trà bạc hà (trà xanh pha với nhiều bạc hà và đường). Nghi thức rót trà - rót trà từ ấm trà giơ cao để tạo bọt - thể hiện sự tôn trọng. Tương tự, khách được mời dùng bữa: bẻ bánh mì (khobz) và việc ăn tagine chung là điều bình thường. Từ chối đồ ăn hoặc trà là bất lịch sự. Các gia đình thường chào đón hàng xóm, thậm chí cả người lạ, đến chia sẻ đồ ăn thừa; sự hào phóng là một điều đáng tự hào.
Trang phục truyền thống vẫn còn hiện hữu. Đàn ông thường mặc djellaba (một loại áo choàng dài có mũ trùm đầu) và đi dép da babouche, đặc biệt là ở chợ và vùng nông thôn. Trong những dịp đặc biệt, đàn ông đội mũ fez đỏ. Phụ nữ mặc kaftan thêu nhiều màu sắc trong đám cưới và lễ hội, và nhiều phụ nữ lớn tuổi hoặc phụ nữ nông thôn đội khăn trùm đầu hijab hoặc khimar (nhưng ở các thành phố lớn, trang phục đa dạng từ trang phục phương Tây đến khăn trùm đầu thời trang). Phụ nữ Amazigh (Berber) có những chiếc váy nhiều màu sắc đặc trưng và trang sức bạc, đặc biệt là ở vùng High Atlas và Rif. Du lịch thậm chí đã biến phong cách Maroc thành haute couture: các nhà thiết kế trên khắp thế giới ngưỡng mộ kaftan, gạch ốp lát và họa tiết của Maroc.
Gia đình và cộng đồng là tối quan trọng. Các hộ gia đình thường bao gồm nhiều thế hệ; sự tôn trọng dành cho người lớn tuổi đã ăn sâu vào tiềm thức. Các sự kiện gia đình - bữa trưa couscous hàng ngày vào thứ Sáu (sau bài giảng tại nhà thờ Hồi giáo) và những đám cưới xa hoa kéo dài nhiều ngày - củng cố mối quan hệ. Cô dâu và chú rể thường kết hôn trong cộng đồng hoặc gia đình mở rộng. Đám cưới là một sự kiện trọng đại: một buổi lễ vẽ henna cho cô dâu (“Laylat al-Hinna”) được thực hiện vào một buổi tối, với những hình vẽ henna cầu kỳ trên tay cô dâu, sau đó là tiệc thịt cừu nướng (lạnh lẽo Tagine (được làm ngọt bằng nho khô) và âm nhạc. Couscous với bảy loại rau là món ăn truyền thống trong những lễ kỷ niệm này.
Xã hội Maroc cũng có những quy tắc riêng: ăn mặc kín đáo được yêu cầu ở vùng nông thôn (đồ bơi được phép mặc ở bãi biển nghỉ dưỡng, nhưng áo hai dây hoặc quần short sẽ bị coi là không phù hợp ở chợ làng). Tình cảm vợ chồng nơi công cộng thường bị hạn chế. Việc chụp ảnh trong các tòa nhà chính phủ hoặc hỏi về hoàng gia bị pháp luật cấm. Rượu được bán trong các nhà hàng và khách sạn, và người theo đạo Thiên chúa có nhà thờ, nhưng việc uống rượu và truyền đạo ở nơi công cộng là điều cấm kỵ. Trong khi đó, kẹo nhai như tràcác loại bánh ngọt (chebakia, ghoriba) và súp đậm đà (harira) có mặt ở khắp mọi nơi, cho thấy ẩm thực và đồ uống gắn kết người dân Maroc trên khắp các tầng lớp và vùng miền.
Mẹo hiếu khách: Khi được mời trà bạc hà, bạn nên lịch sự nhận lấy và nhấp một ngụm nhỏ. Chủ nhà thường rót thêm vài ly; bạn có thể nói "barak allah fik" (Chúa phù hộ bạn) sau mỗi ly để thể hiện sự cảm kích.
Di sản thế giới UNESCO của Maroc: Chín kho báu
Maroc tự hào có chín di sản văn hóa thế giới được UNESCO công nhận, phản ánh quá khứ lẫy lừng của đất nước này:
- Medina của Fez (1981): Thành phố thời trung cổ không có ô tô lâu đời nhất và lớn nhất thế giới. Những con hẻm nhỏ hẹp quanh co qua các xưởng thuộc da, xưởng kim loại và Đại học Al Qarawiyyin (thành lập năm 859 SCN), thường được coi là trường đại học lâu đời nhất thế giới. Các nhà thờ Hồi giáo và madrasas (trường thần học) được trang trí lộng lẫy bằng gạch khảm (zellige) và thạch cao chạm khắc. Khám phá khu phố cổ Fez mang lại cảm giác như quay ngược về một thiên niên kỷ.
- Medina của Marrakech (1985): “Thành phố Đỏ” được thành lập năm 1062. Những bức tường thành kiên cố bao quanh quảng trường Jemaa el-Fnaa nổi tiếng, một bức tranh sống động của những người kể chuyện, nhạc sĩ và các quầy hàng ẩm thực. Các di tích lịch sử bao gồm Nhà thờ Hồi giáo Koutoubia (tháp cao 77 mét được xây dựng vào năm 1162) và Ben Youssef Medersa (trường Kinh Qur'an thế kỷ 14) tráng lệ. Phía sau những bức tường là khu vườn Menara và Cung điện Bahia, nơi lưu giữ di sản nghệ thuật thủ công của Maroc.
- Aït Benhaddou (1987): Một kasbah (làng đất) nổi bật trên một ngọn đồi bên dòng sông ở chân núi High Atlas. Được xây bằng gạch đất sét đỏ, đây từng là điểm dừng chân quan trọng của đoàn caravan trên tuyến đường Sahara. Hình bóng của nó đã xuất hiện trong nhiều bộ phim (ví dụ như "Gladiator"). Nhờ tính chân thực và vẻ ngoài mang tính biểu tượng, UNESCO đã gọi đây là một kiệt tác của kiến trúc đất phương Nam. Aït Benhaddou là điển hình của kiến trúc sa mạc Maroc: kasbah những tòa tháp, những con hẻm hẹp và những bức tường làm bằng bùn.
- Thành phố lịch sử Meknes (1996): Từng là "Versailles của Maroc", kinh đô dưới thời Quốc vương Moulay Ismail (cuối thế kỷ 17). Cổng lớn Bab Mansour (1686) của Meknes được lát gạch zellij xanh và đá cẩm thạch. Gần đó là Chuồng ngựa Hoàng gia (Heri es-Souani), được thiết kế để nuôi và nhốt 12.000 con ngựa, và Lăng mộ Moulay Ismail. Khu phố cổ Medina có những riad và chợ cổ điển. Meknes gây ấn tượng với quy mô của nó, phản ánh một thời kỳ hoàng kim ngắn ngủi của việc xây dựng cung điện.
- Medina của Tétouan (1997): Nằm cao trên dãy núi Rif gần Ceuta, khu phố cổ Tetouan được những người tị nạn Andalusia (thế kỷ 15–16) chạy trốn khỏi Tây Ban Nha xây dựng lại. Kết quả là một thị trấn tường trắng với những quảng trường và nhà cửa mang đậm phong cách Andalusia. Ban công và đài phun nước chạm khắc gỗ gợi nhớ đến Granada hoặc Cordoba. Khu phố cổ của Tetouan được bảo tồn tốt đến mức từng được dùng làm bối cảnh cho các thành phố Hồi giáo cổ đại trong phim ảnh. UNESCO gọi nơi đây là cầu nối giữa Andalusia và Bắc Phi.
- Di chỉ khảo cổ Volubilis (1997): Nằm ngay ngoại ô Meknes, tàn tích La Mã này tọa lạc trên một cao nguyên màu mỡ, được xây dựng vào thế kỷ thứ 3 trước Công nguyên và phát triển thịnh vượng dưới thời La Mã. Những con phố được trang trí bằng tranh khảm và các mái vòm chiến thắng (như Cổng Caracalla) cho thấy sự bành trướng của đế chế. Volubilis đại diện cho biên giới phía tây xa xôi của thế giới La Mã, nối liền Maroc với châu Âu gần hai thiên niên kỷ trước.
- Thành phố lịch sử Rabat (2012): UNESCO vinh danh Rabat là cuộc sống Thủ đô giao thoa giữa lịch sử và hiện đại. Tháp Hassan từ thế kỷ 12 và Lăng mộ Mohammed V (thế kỷ 20) gần đó là những địa danh nổi bật. Vườn Andalusia, Kasbah of the Udayas (với tầm nhìn ra biển) và nghĩa trang Chellah (tàn tích La Mã và Marinid) đều nằm trong Rabat hiện đại. Đây là thành phố đế quốc duy nhất của Maroc hiện đang là thủ đô.
- Medina của Essaouira (2001): Nằm trên bờ biển Đại Tây Dương, Essaouira (trước đây là Mogador) là một cảng nhỏ kiên cố. Thiết kế của khu phố cổ, những con phố vuông vức và những ngôi nhà quét vôi trắng với cửa chớp xanh phản ánh sự pha trộn giữa ảnh hưởng của Maroc và châu Âu (Bồ Đào Nha và Pháp). Những cơn gió biển mạnh mẽ đã mang đến cho nơi đây danh tiếng là một thị trấn của thủy thủ. Các bức tường thành và đại bác, bến cảng kiên cố, và cảng cá nhộn nhịp vẫn còn nguyên vẹn một cách đáng kinh ngạc. Kasbah và giáo đường Do Thái của thành phố, cùng với bối cảnh nghệ thuật sôi động, là minh chứng cho sự giao lưu văn hóa.
- Thành phố Mazagan–El Jadida của Bồ Đào Nha (2004): Một thành phố có tường bao quanh thời Phục Hưng bên bờ Đại Tây Dương. Ban đầu được gọi là Mazagan, nó được các thủy thủ Bồ Đào Nha xây dựng vào thế kỷ 16. Pháo đài hình ngôi sao, bể chứa nước ngầm (một hồ chứa nước có mái vòm ngầm với các tia sáng - nổi tiếng được sử dụng trong một cảnh phim James Bond), và Nhà thờ Đức Mẹ Lên Trời (sau này trở thành nhà thờ Hồi giáo) vẫn được bảo tồn. Ngày nay, du khách có thể đi bộ dọc theo các bức tường thành, khám phá pháo đài hình ngôi sao và chiêm ngưỡng sự giao thoa giữa thiết kế châu Âu và Ma-rốc.
Mỗi di tích đều kể một chương về lịch sử Maroc: từ tranh khảm La Mã đến thánh đường Hồi giáo Moorish, từ cung điện Andalusia đến pháo đài Bồ Đào Nha. Tất cả cùng nhau, chúng làm nổi bật vai trò của Maroc như một ngã tư của các nền văn minh - nơi giao thoa giữa thế giới châu Phi, Địa Trung Hải và Ả Rập.
Những sự thật đáng ngạc nhiên về thành phố
Casablanca: Thường được nhắc đến qua bộ phim "Rick's Café" của Hollywood, Casablanca hiện đại rất khác so với trong phim. Đây là một thành phố cảng sầm uất (cảng Casablanca xử lý lượng hàng hóa khổng lồ) và là trung tâm công nghiệp của Maroc. Nhà thờ Hồi giáo Hassan II mang tính biểu tượng (hoàn thành năm 1993) thống trị đường chân trời: tòa tháp cao nhất thế giới (210 m), với đèn laser chiếu thẳng về phía Mecca. Tên gọi Casablanca bắt nguồn từ tiếng Tây Ban Nha "Casa Blanca" (nghĩa là "Nhà Trắng" - ban đầu ám chỉ một pháo đài tường trắng). Mặc dù không phải là thủ đô, nhưng Casablanca là trung tâm tài chính của Maroc, với các ngân hàng, nhà máy và sân bay bận rộn nhất Maroc.
Marrakech: Được thành lập vào năm 1062 như một thành phố hoàng gia, Marrakech vẫn là một điểm đến sôi động. Khu phố cổ Medina của thành phố tràn ngập các cung điện (như Lăng mộ Saadian, Cung điện Bahia) và đài phun nước; những khu vườn ngọc lục bảo (Menara, Majorelle) nằm ngay bên ngoài những bức tường thành cổ kính. Trung tâm thành phố, quảng trường Jemaa el-Fnaa, biến đổi mỗi đêm: những người bán nước cam, những người bắt rắn và những người kể chuyện tụ tập khi những khu chợ đêm rực sáng trong ánh đuốc. Ngày nay, Marrakech cũng là một trung tâm du lịch và thương mại lớn. Nhiều người châu Âu và Trung Đông sở hữu khách sạn riad tại đây. Những bức tường màu đỏ đất son đã mang lại cho thành phố biệt danh "Thành phố Đỏ", và ngay cả các thành viên hoàng gia cũng nghỉ dưỡng tại Marrakech vì khung cảnh núi non hùng vĩ và vị trí gần sa mạc.
Ông đã làm: Được biết đến là thủ đô văn hóa và tâm linh của Maroc, Fez được thành lập vào năm 789 sau Công nguyên. Khu phố cổ của thành phố, Fes el Bali, là một mê cung những con hẻm, cấm ô tô hay xe máy. Những người thợ thủ công bậc thầy vẫn nhuộm da trong các xưởng thuộc da ngoài trời và chạm khắc gỗ cho các nhà thờ Hồi giáo như họ đã làm từ nhiều thế kỷ trước. Đại học Al-Qarawiyyin (thành lập năm 859) được công nhận là trường đại học lâu đời nhất thế giới vẫn đang hoạt động. Fez sản xuất nhiều sản phẩm truyền thống tinh xảo nhất của Maroc: "thảm Fez", đèn đồng thau, và chiếc mũ Fez đỏ nổi tiếng. Năm 1981, UNESCO đã công nhận Fez là Di sản Thế giới vì những lý do này.
Tangier: Nằm ở mũi phía bắc của Maroc, Tangier từ lâu đã là cửa ngõ giữa châu Phi và châu Âu. Vào giữa thế kỷ 20, nơi đây từng là một khu vực quốc tế, thu hút các nhà văn và điệp viên người Mỹ theo trào lưu Beat. Ngày nay, Tangier được hồi sinh thành một thành phố cảng và du lịch. Cảng Tangier-Med mới (vào những năm 2020) đã trở thành cảng container lớn nhất châu Phi, xử lý gần 100 triệu tấn hàng hóa mỗi năm. Các nhà sử học lưu ý rằng tỷ lệ biết chữ của Tangier cực kỳ cao, và thành phố này có tầm nhìn toàn cảnh ra Tây Ban Nha (có thể nhìn thấy rõ vào những ngày trời quang). Kasbah cổ kính của thành phố nhìn ra eo biển Gibraltar, nơi Đại Tây Dương gặp Địa Trung Hải. Các quán cà phê ở Tangier đã truyền cảm hứng cho các nhà văn như Paul Bowles và William S. Burroughs – thành phố vẫn mang nét phóng khoáng bất chấp sự phát triển hiện đại.
Chefchaouen: Nằm ẩn mình trong dãy núi Rif, thị trấn nhỏ này nổi tiếng với khu phố cổ Medina được quét vôi xanh. Truyền thuyết kể rằng những người tị nạn Do Thái vào những năm 1930 đã sơn thị trấn màu xanh da trời như một biểu tượng của thiên đường. Ngày nay, dạo bước trên những con hẻm của Chefchaouen giống như bước vào một câu chuyện cổ tích: mọi bức tường, lối vào và cầu thang đều được sơn màu xanh lam và trắng. Đó là giấc mơ của một nhiếp ảnh gia. Những nghệ nhân của Chefchaouen cũng làm thảm len và xà phòng sữa dê. Mỗi mùa xuân, những ngọn đồi gần đó nở rộ hoa anh túc đỏ. Biệt danh của thị trấn, "Ngọc trai xanh", hoàn toàn xứng đáng. Mặc dù rất được khách du lịch ưa chuộng, Chefchaouen vẫn nhỏ (khoảng 50.000 người) và vẫn giữ được cảm giác thư thái, làng quê.
Rabat: Thủ đô hiện đại của Maroc thường bị du khách bỏ qua để đến Fez hoặc Marrakech, nhưng nơi đây lại sở hữu những nét quyến rũ độc đáo. Là trụ sở chính phủ, Rabat ngăn nắp và xanh mát hơn các thành phố lớn khác. Những địa điểm đáng chú ý bao gồm tháp trắng Hassan Tower (từ một nhà thờ Hồi giáo thế kỷ 12 chưa hoàn thành) và Kasbah Udayas còn nguyên vẹn nhìn ra Đại Tây Dương - Medina. Cung điện hoàng gia Rabat (những bức tường màu hồng pastel) vẫn là nơi ở của nhà vua mỗi khi ông đến thăm. Tên thành phố bắt nguồn từ "Ribat", nghĩa là một tu viện kiên cố bên bờ biển. Rabat mang một bầu không khí thư thái - những đại lộ rộng lớn, bãi biển tuyệt đẹp và một nền nghệ thuật sôi động (nơi đây từng được UNESCO công nhận là Thủ đô Văn hóa Thế giới năm 2012).
Meknes (và Volubilis): Từng là kinh đô của đế chế dưới thời Moulay Ismail (cuối những năm 1600), Meknes sở hữu những cánh cổng lớn và kho thóc đồ sộ từ thời đó. Ngày nay, Meknes chỉ còn là một thành phố nhỏ được bao quanh bởi những vườn ô liu, nhưng du khách vẫn có thể chiêm ngưỡng những báu vật như cổng Bab Mansour lát gạch công phu và những chuồng ngựa hoàng gia đồ sộ. Ngay phía bắc là tàn tích La Mã Volubilis, tạo nên nét độc đáo cho Meknes, một thành phố hiện đại của đế chế với những vùng lân cận cổ kính. Nằm giữa Meknes và Fez là vùng sản xuất rượu vang Meknes, nơi có một số vườn nho hiếm hoi của Maroc. Meknes đã được UNESCO công nhận là di sản thế giới nhờ sự kết hợp hài hòa giữa ảnh hưởng Hồi giáo và châu Âu dưới thời Moulay Ismail.
Đá quý ẩn: Maroc có vô số địa điểm ít được biết đến. Essaouira (Bờ biển Đại Tây Dương) lộng gió và đầy tính nghệ thuật – nơi đây tổ chức Lễ hội âm nhạc thế giới Gnaoua thường niên và có những pháo đài trắng hướng ra biển. Jadida bảo tồn một thành phố Bồ Đào Nha thế kỷ 16 với bể chứa nước ngầm huyền thoại. Ifrane (Middle Atlas) trông giống như dãy núi cao của Thụy Sĩ (mùa đông có tuyết, rừng tuyết tùng) và là nơi có một chi nhánh của Đại học Al Akhawayn. Ouarzazate được mệnh danh là "Hollywood của Châu Phi": cảnh quan sa mạc và kasbah (ví dụ Taourirt) đã trở thành bối cảnh cho những bộ phim như Đấu sĩ and Lawrence xứ Ả Rập. Thậm chí Agadir Ở phía nam, được xây dựng lại sau trận động đất năm 1960, là một khu nghỉ dưỡng bãi biển đầy nắng với một trong những bãi biển cát dài nhất châu Phi. Những viên ngọc ẩn giấu này cho thấy sự đa dạng đáng ngạc nhiên của Maroc bên cạnh những thành phố ít người lui tới.
Ghi chú của thành phố: Mỗi mùa xuân, tường thành Chefchaouen lại được sơn lại màu xanh. Đây là một truyền thống của thị trấn nhằm giữ cho “Ngọc Trai Xanh” luôn tỏa sáng mỗi năm, một biểu tượng của sự kế thừa và niềm tự hào.
Ẩm thực Maroc là sự kết hợp giữa di sản Berber và hương vị toàn cầu. Những điểm nổi bật chính bao gồm:
- Tagine: Được đặt tên theo chiếc nồi đất hình nón dùng để nấu. Món hầm tagine có thể có vị mặn hoặc ngọt-mặn: các phiên bản phổ biến bao gồm thịt cừu với mận khô và hạnh nhân, thịt gà với chanh muối và ô liu, hoặc thịt bò với chà là và mật ong. Rau củ, gia vị (thì là Ai Cập, gừng, nghệ tây) và cách nấu chậm tạo nên những món ăn mềm mại, thơm ngon. Nghi thức trên bàn ăn mang tính cộng đồng: tagine được đặt ở giữa và mọi người ăn kèm với bánh mì.
- Couscous: Hạt semolina hấp thường được phục vụ vào thứ Sáu sau giờ cầu nguyện trưa. Món này thường được phủ lên trên bảy loại rau hấp, đậu gà và thịt cừu. Làm couscous là một nghi lễ (nổi tiếng đến mức nó được UNESCO công nhận là di sản thế giới). Couscous của Ma-rốc rất quan trọng đến nỗi hầu như gia đình nào cũng có công thức riêng và sẽ dành cả chiều thứ Sáu để chuẩn bị, sau đó chia sẻ với người thân.
- Trà bạc hà: Trà xanh bạc hà ngọt ngào là biểu tượng của lòng hiếu khách. Trà được rót từ trên cao vào những chiếc ly nhỏ để tạo lớp bọt mịn. Theo truyền thống, chủ nhà sẽ rót và nếm thử ly đầu tiên để kiểm tra. Một buổi tiếp khách thông thường có thể bao gồm ba vòng trà, và chủ nhà sẽ rót đầy mỗi ly. Trên khắp thế giới, loại trà này đôi khi được gọi là "whisky Ma-rốc" (không cồn!). Trong các nhà hàng hoặc quán cà phê, khi ngồi xuống, bạn sẽ được mời một ly, và theo thông lệ, bạn nên chấp nhận.
- Dầu Argan (Vàng lỏng): Được làm từ hạt của cây argan, chỉ có ở Tây Nam Maroc. Người dân địa phương ép bằng tay; ngày nay, các hợp tác xã thường sản xuất loại dầu này. Đây là một loại dầu ô liu quý giá, được dùng cho salad, tagine, và làm dầu dưỡng tóc và da. Bạn có thể thử rưới dầu argan lên bánh mì hoặc trộn với mật ong để tăng cường năng lượng buổi sáng. Rừng argan đã được UNESCO bảo vệ nhờ giá trị sinh thái và kinh tế của nó.
- Bánh mì và bánh ngọt: Bánh mỳ (khobz) là món ăn chính hàng ngày – tròn, dày và giòn – xé ra để múc thức ăn. Các món ăn sáng đặc biệt bao gồm như nhau (bánh mì dẹt chiên chảo) và Baghrir (bánh kếp semolina có nhiều lỗ). Đồ ngọt rất được ưa chuộng đặc biệt trong tháng Ramadan: chebakia (bánh quy mè hình hoa hồng nhúng trong mật ong) và briouats (bánh ngọt chiên hình tam giác nhân hạnh nhân) xuất hiện trên mọi bàn. Những người bán hàng rong bán sfenj (bánh rán men) hoặc các loại hạt tươi và trái cây khô.
- Súp Harira: Một món súp đậu lăng đậm đà với cà chua, đậu gà và thịt, được nêm thêm rau mùi và quế. Theo truyền thống, món này được dùng để kết thúc thời gian nhịn ăn lúc hoàng hôn trong tháng Ramadan (thường kèm với chà là và khobz). Đây là món ăn ấm áp, có gia vị, thường được phục vụ tại các nhà thờ Hồi giáo và các buổi họp mặt gia đình.
- Hỗn hợp gia vị: Các đầu bếp Maroc pha trộn hàng chục loại gia vị. Hỗn hợp gia vị ras el hanout trứ danh (nghĩa đen là "hàng đầu") có thể bao gồm tới 30 nguyên liệu – quế, nhục đậu khấu, bạch đậu khấu, cánh hoa hồng và nhiều hơn nữa – và không có hai hỗn hợp ras el hanout nào giống hệt nhau. Nghệ tây (trồng ở thị trấn Taliouine thuộc vùng High Atlas) được sử dụng để tạo màu sắc và hương thơm trong các món ăn lễ hội. Harissa (tương ớt) tăng thêm độ cay cho súp và tagine. Những hỗn hợp gia vị này mang đến cho ẩm thực Maroc chiều sâu đặc trưng.
- Ẩm thực đường phố và ảnh hưởng toàn cầu: Ở các khu chợ và quảng trường, bạn sẽ tìm thấy thịt nướng, cá mòi nướng và briouats Ẩm thực Maroc cũng đã lan tỏa khắp thế giới: nhiều người ngoài châu Phi biết đến couscous và tagine. Có lẽ đáng ngạc nhiên, một số người Maroc uống rượu vang (gần Meknes có các đồn điền rượu vang địa phương) và các loại bánh ngọt như bánh hoa cam mang ảnh hưởng của Ottoman hoặc Andalusia. Nhưng nhìn chung, ngũ cốc Berber, gia vị Ả Rập, rau củ Địa Trung Hải và các nguyên liệu vùng Hạ Sahara đã được pha trộn một cách khéo léo ở đây.
Sự thật về thực phẩm: Ở Maroc, các bữa ăn thường được chia sẻ theo kiểu gia đình. Khi ăn tagine hoặc couscous, thức ăn được đặt trên một đĩa chung lớn, và thực khách dùng bánh mì để xúc từng miếng nhỏ. Việc để lại một ít thức ăn trên đĩa là lịch sự - thể hiện sự hào phóng của chủ nhà.
Động vật hoang dã và thiên nhiên: Đa dạng sinh học của Maroc
Môi trường sống đa dạng của Maroc hỗ trợ sự đa dạng của động vật hoang dã:
- Động vật quốc gia – Sư tử Barbary: Mặc dù con sư tử Barbary hoang dã cuối cùng đã được nhìn thấy ở Maroc cách đây nhiều thập kỷ, sư tử vẫn là loài động vật quốc gia của Maroc (hai bức tượng sư tử nằm hai bên biểu tượng hoàng gia). Từng được mệnh danh là "Vua của dãy Atlas", loài mèo lớn oai vệ này đã từng thống trị vùng núi Maroc. Ngày nay, chúng chỉ còn tồn tại trong điều kiện nuôi nhốt (và mang tính biểu tượng trên huy hiệu). Di sản của chúng gợi nhớ cho người Maroc về một thời kỳ hoang dã hơn, khi dãy núi Atlas vang vọng tiếng sư tử.
- Sự cộng sinh giữa cây Argan và dê: Ở vùng Souss-Massa, dê trèo cây argan để ăn quả. Chúng có thể giữ thăng bằng trên những cành cây khẳng khiu cao thấp tùy thích. Người dân địa phương thu thập hạt argan đã tiêu hóa từ phân dê; chúng được dùng để sản xuất dầu argan. Tập tục độc đáo này làm nổi bật hệ sinh thái đôi bên cùng có lợi giữa con người và động vật. Ngắm nhìn những chú dê nô đùa trên cây là một trong những bức ảnh du lịch được yêu thích.
- Khỉ Barbary (Magot): Khỉ Barbary là loài khỉ không đuôi, sinh sống trong các khu rừng tuyết tùng ở Trung Atlas (và nổi tiếng là ở Gibraltar). Có thể nhìn thấy đàn khỉ ở những nơi như Công viên Tuyết tùng Azrou. Chúng sống theo bầy đàn, thích đánh hơi và trò chuyện trên cây. Khỉ Barbary là một trong số ít loài linh trưởng nằm ngoài vùng nhiệt đới, khiến Maroc trở nên độc đáo ở châu Phi về động vật hoang dã linh trưởng.
- Động vật hoang dã khác: Cáo sa mạc (fennec) chạy tán loạn trên những cồn cát vào ban đêm. Cừu Barbary (một loài dê hoang dã) leo trèo trên những đỉnh núi đá. Linh dương Cuvier (dorcas) đang bị đe dọa tuyệt chủng từng lang thang trên đồng bằng phía tây nam. Bầu trời Maroc là nơi trú ngụ của những đàn chim di cư: hồng hạc trong các đầm phá ven biển, cò đậu trên các tháp nhọn ở Rabat, và chim săn mồi trong luồng khí nóng trên núi. Ngay cả cá heo và cá voi cũng di chuyển qua vùng biển Đại Tây Dương ngoài khơi Agadir và Essaouira; rùa đầu to làm tổ trên một số bãi biển phía nam.
- Mèo ở khắp mọi nơi: Các thành phố Maroc nổi tiếng với những chú mèo hoang. Trong văn hóa địa phương, mèo thường được coi là loài vật sạch sẽ và thậm chí may mắn (trong Hồi giáo, Nhà tiên tri được cho là rất yêu mèo). Bạn sẽ thấy mèo ngủ gật trong các cửa hàng và thánh đường Hồi giáo. Ngược lại, chó hoang ít phổ biến hơn (chó thường bị coi là ô uế theo quan niệm bảo thủ). Ở Medina, việc cho mèo ăn được coi là một hành động tử tế. Một chú mèo mắt xanh len lỏi qua các quầy hàng trong chợ là một hình ảnh đặc trưng của Maroc.
- Thực vật và Bảo tồn: Rừng tuyết tùng Atlas, ô liu và sồi bần là môi trường sống cho hươu, lợn rừng và các loài đại bàng quý hiếm. Khu Dự trữ Sinh quyển Arganeraie (gần Essaouira) bảo vệ rừng argan hoang dã và đàn dê. Maroc đã thành lập các công viên quốc gia (ví dụ như Ifrane và Toubkal) để bảo vệ báo tuyết và khỉ Barbary. Những thành công trong bảo tồn bao gồm các nỗ lực tái trồng rừng đã ngăn chặn tình trạng sa mạc hóa ở vùng Souss. Các khu bảo tồn chim như Merja Zerga (phá Khnifiss) rất quan trọng đối với các loài chim nước dọc theo đường bay châu Phi-châu Âu.
Nugget thiên nhiên: Vì Maroc là cầu nối giữa các châu lục, bạn có thể tìm thấy các loài sinh vật châu Phi và Á-Âu sống cạnh nhau. Ví dụ, chim hồng hạc từ châu Âu trú đông ở Maroc, còn kền kền bay lượn cùng đại bàng phương bắc. Sự giao thoa giữa các thế giới thể hiện rõ trong tự nhiên cũng như trong văn hóa.
Maroc hiện đại: Kinh tế và Phát triển
Ngày nay, Maroc có một trong những nền kinh tế lớn nhất và đa dạng nhất Châu Phi:
- Nông nghiệp và Tài nguyên thiên nhiên: Những đồng bằng phì nhiêu sản sinh ra lúa mì, ô liu, trái cây họ cam quýt và hoa (Maroc là nước xuất khẩu cà chua và đậu xanh hàng đầu sang châu Âu). Hạt argan được thu hoạch để lấy dầu, và Maroc khai thác phốt phát (chiếm hơn 70% trữ lượng thế giới). Tập đoàn OCP thuộc sở hữu nhà nước chế biến phốt phát thành phân bón để xuất khẩu. Nghề cá cũng đóng vai trò then chốt: Maroc có thềm lục địa rộng lớn bên bờ Đại Tây Dương, khiến nơi đây trở thành một trong những quốc gia đánh bắt cá lớn nhất châu Phi. Nền kinh tế trước đây chủ yếu dựa vào nông nghiệp, nhưng hiện nay quá trình hiện đại hóa đang diễn ra.
- Công nghiệp và Cơ sở hạ tầng: Các khu công nghiệp xung quanh Casablanca, Tanger (thành phố cảng Tangier Med) và Kenitra là nơi đặt các dây chuyền lắp ráp ô tô và máy bay (Renault, BYD, Bombardier). Dệt may và hàng thủ công dệt may (da Fez, đồ gốm Safi, thảm Azilal) tiếp tục sản xuất theo truyền thống. Maroc đã đầu tư vào cơ sở hạ tầng giao thông: năm 2018, nước này đã khai trương tuyến đường sắt cao tốc đầu tiên của Châu Phi (tuyến 220 km/h từ Tangier đến Casablanca). Các xa lộ chính kết nối tất cả các thành phố và việc mở rộng sân bay mới (đặc biệt là tại Casablanca và Marrakech) đáp ứng lưu lượng hành khách ngày càng tăng. Đáng chú ý, cảng Tanger-Med (gần Tangier) đã trở thành cảng bận rộn nhất Châu Phi tính theo sản lượng hàng hóa thông qua; cảng này kết nối Maroc trực tiếp với 180 cảng trên thế giới và xử lý hơn 100 triệu tấn hàng hóa vào năm 2021. Điều này khiến Maroc trở thành một trung tâm hậu cần chiến lược nối liền Châu Âu, Châu Phi và Trung Đông.
- Năng lượng tái tạo: Trong những thập kỷ gần đây, Maroc đã ưu tiên năng lượng xanh. Noor Ouarzazate Khu phức hợp năng lượng mặt trời (580 MW) là nhà máy điện mặt trời tập trung lớn nhất thế giới khi được xây dựng. Các trang trại điện gió ven biển như Tarfaya (301 MW, lớn thứ hai ở châu Phi). Maroc cam kết sản xuất hơn một nửa lượng điện từ các nguồn tái tạo vào năm 2030. Nước này thậm chí còn có kế hoạch sử dụng lò phản ứng hạt nhân. Các dự án này giúp giảm sự phụ thuộc vào nhập khẩu năng lượng và thu hút đầu tư quốc tế. Ví dụ, vào đầu những năm 2020, Maroc đã bắt đầu xuất khẩu điện sang châu Âu thông qua cáp ngầm dưới biển.
- Du lịch và Dịch vụ: Du lịch chiếm khoảng 7–8% GDP (thậm chí còn cao hơn theo một số ước tính). Mỗi năm, hàng triệu người đến đây để cưỡi lạc đà trên sa mạc Sahara, khám phá Medina hoặc tham dự các lễ hội. Marrakech và Agadir đặc biệt nổi tiếng với các khu nghỉ dưỡng bãi biển, trong khi du lịch văn hóa đang phát triển mạnh mẽ. Maroc cũng phát triển một phân khúc "du lịch phim ảnh": Hãng phim Atlas ở Ouarzazate (nơi Trò chơi vương quyền (đã quay một phần) cung cấp các tour tham quan phim trường. Các dịch vụ tài chính đã phát triển ở Casablanca (Sàn giao dịch chứng khoán Casablanca có từ năm 1929 và là sàn giao dịch lớn thứ ba ở châu Phi). Maroc cũng dẫn đầu về ngân hàng và bảo hiểm nước ngoài tại châu Phi.
- Nền kinh tế qua con số: Đến năm 2024, GDP của Maroc đạt khoảng 150 tỷ đô la (danh nghĩa), thường là nền kinh tế lớn thứ năm ở châu Phi (sau Nam Phi, Nigeria, Ai Cập và Algeria). Đây là một quốc gia có thu nhập trung bình (bình quân đầu người khoảng 3.500 đô la). Nền kinh tế đã tăng trưởng ổn định trước đại dịch (trên 4% trong một số năm). Thất nghiệp vẫn là một thách thức (đặc biệt là ở thanh niên và khu vực nông thôn), nhưng tỷ lệ nghèo đói đã giảm đáng kể kể từ những năm 2000 nhờ các chương trình xã hội và phát triển nông thôn. Maroc quản lý tài chính tương đối ổn định, mặc dù phải trả trợ cấp cho lương thực và năng lượng. Chính phủ vẫn duy trì chính sách tài khóa thận trọng để hỗ trợ tăng trưởng.
- Mối quan hệ quốc tế: Maroc có mối quan hệ chặt chẽ với châu Âu (đặc biệt là EU, Pháp) và thế giới Ả Rập (là thành viên của Liên đoàn Ả Rập và Liên minh châu Phi). Maroc có một trong những cộng đồng người di cư lớn nhất châu Phi (hàng triệu người Maroc sống ở Pháp, Tây Ban Nha, Bỉ và Hà Lan). Kiều hối từ nước ngoài mang lại nguồn thu nhập đáng kể. Maroc đã ký kết các hiệp định thương mại tự do với EU (Sáng kiến Green Mena) và Hoa Kỳ; là quốc gia châu Phi đầu tiên ký Hiệp định Thương mại Tự do Hoa Kỳ-Châu Phi. Trong những năm gần đây, Maroc cũng đã hướng về phía Nam: đầu tư vào nhiều ngành công nghiệp và cơ sở hạ tầng ở Tây Phi, định vị mình là cửa ngõ giữa châu Phi và châu Âu/châu Á.
Thông tin kinh tế: Nền kinh tế Maroc nổi tiếng với sự ổn định và cải cách. Trong nhiều năm, Maroc được đánh giá là một trong những hệ thống ngân hàng an toàn nhất châu Phi. Tỷ lệ nợ công và lạm phát ở mức vừa phải. Bằng cách kết hợp du lịch, công nghiệp, nông nghiệp và khai khoáng, đất nước hướng đến tăng trưởng bền vững. Những đổi mới trong giáo dục và cơ sở hạ tầng kỹ thuật số cũng đang được triển khai để chuẩn bị lực lượng lao động Maroc cho tương lai.
Nghệ thuật, Thủ công và Kiến trúc
Tâm hồn sáng tạo của Maroc hiện diện ở khắp mọi nơi, từ các tòa nhà cho đến các khu chợ:
- Kiến trúc Moorish: Maroc là nơi khai sinh ra nhiều họa tiết kiến trúc trên khắp thế giới. Các nhà thờ Hồi giáo, cung điện và trường madrasa lớn của nước này có mái vòm hình móng ngựa, gạch lát tinh xảo và trần nhà bằng gỗ tuyết tùng chạm khắc. Các nhà thờ Hồi giáo và trường madrasa lớn ở Fez và Marrakech (như Bou Inania Madrasa, Nhà thờ Hồi giáo Al Karaouine và Ben Youssef Madrasa) trưng bày những bức tranh khảm zellij đầy màu sắc và vữa trát hình học. Bên ngoài, các riad (nhà truyền thống) có khu vườn trung tâm với đài phun nước, phản chiếu ánh sáng và không khí. Các casbah kiên cố ở miền nam Maroc (ví dụ: Aït Benhaddou) được làm bằng đất phơi nắng, kết hợp kiến trúc với cảnh quan. Ngay cả ở Casablanca hiện đại, Nhà thờ Hồi giáo Hassan II thế kỷ 20 vẫn kết hợp kỹ thuật hiện đại với các họa tiết cổ điển (tháp laser và mái có thể thu vào của nó cho thấy sự kết hợp này). Những phong cách này ảnh hưởng đến Alhambra của Tây Ban Nha và kiến trúc "Mudéjar" của Châu Âu.
- Đồ thủ công bằng gạch và thạch cao: Khi đi bộ qua bất kỳ thành phố nào ở Maroc, người ta sẽ thấy những viên gạch nhiều màu sắc trên tường và sàn nhà. Maroc zellige Gạch được cắt thủ công thành hàng ngàn hình thù nhỏ li ti, sau đó được ghép lại thành những họa tiết phức tạp – không có hai bộ nào giống hệt nhau. Những viên gạch này trang trí đài phun nước, sân trong và thậm chí cả vỉa hè. Các nghệ nhân cũng chạm khắc gỗ tuyết tùng (cửa ra vào, trần nhà) và điêu khắc thạch cao thành các họa tiết Ả Rập và thư pháp. Các họa tiết nổi tiếng thường chứa hình ngôi sao và hoa lá, tượng trưng cho sự vô tận và thiên nhiên. Ngay cả một đài phun nước công cộng ở Rabat hay một biển hiệu cửa hàng cũng có thể được trang trí bằng tranh khảm tinh xảo. Ở những thành phố như Safi và Fez, toàn bộ khu phố được dành riêng cho nghề gốm và làm gạch.
- Thủ công mỹ nghệ: Các khu chợ ở Maroc là kho tàng hàng thủ công mỹ nghệ. Fez nổi tiếng với các xưởng thuộc da và đèn bằng đồng thau. Thảm (thảm Berber) từ vùng Atlas, chẳng hạn như thảm len Beni Ourain nổi tiếng với họa tiết hình học màu đen, được săn đón trên toàn thế giới. Trang sức (đặc biệt là vòng cổ và vòng tay bạc Amazigh từ miền Nam) được oxy hóa mạnh và khắc các biểu tượng bảo hộ. Dép da (babouches) đủ màu sắc và dép thêu (hier) dùng trong các nghi lễ được sản xuất hàng loạt nhưng vẫn được làm thủ công. Thảm, khăn choàng (haik), và thậm chí cả giày dép đều sử dụng các họa tiết truyền thống phản ánh bản sắc của từng vùng. Nhiều gia đình vẫn còn lưu giữ những món đồ gốm (tagine, bát) được làm theo cách truyền thống, tráng men màu xanh coban (kiểu Fez) hoặc xanh lá cây (kiểu Safi).
- Truyền thống âm nhạc và khiêu vũ: Maroc có một di sản âm nhạc phong phú. Các hình thức bản địa bao gồm nhạc Gnawa (nhịp điệu trance Tây Phi, sử dụng castanet bằng đồng lớn và một nhạc cụ trầm ba dây gọi là guembri), nhạc dân gian Chaabi ở các thành phố và nhạc cổ điển Andalusia (di sản từ thời kỳ Iberia). Mỗi vùng đều có các bài hát và nhạc cụ dân gian riêng (đàn violin Amazigh ribab trong Atlas, kể chuyện halaqa trong Jemaa al-Fnaa). Ngày nay, những điều này được tôn vinh trong các lễ hội như Lễ hội Âm nhạc thiêng liêng Fes và Lễ hội Essaouira Gnaoua. Các nghệ sĩ nhạc pop, fusion và hip-hop đương đại của Maroc cũng đang nổi lên, thường pha trộn lời bài hát tiếng Ả Rập, tiếng Pháp và tiếng Amazigh. Các nhạc sĩ gnawa truyền thống đã lưu diễn toàn cầu và các nghệ sĩ fusion từ Fez và Rabat có khán giả mới ở châu Âu. Các buổi biểu diễn múa bụng và rahā (một hình thức múa bụng phổ biến ở Bắc Phi) có thể được xem tại các lễ hội và một số khách sạn, mặc dù chúng có nguồn gốc Trung Đông nhiều hơn.
- Điện ảnh và Nghệ thuật: Ma-rốc là địa điểm quay phim được ưa chuộng cho các bộ phim sử thi lịch sử (từ Lawrence xứ Ả Rập ĐẾN Đấu sĩ(và các chương trình truyền hình hiện đại). Du khách ghé thăm các trường quay bên ngoài Ouarzazate, nơi các bộ phim được quay. Maroc cũng là nơi tổ chức Liên hoan phim Quốc tế Marrakech thường niên, thu hút nhiều ngôi sao. Trong lĩnh vực nghệ thuật thị giác, các họa sĩ Maroc như Farid Belkahia và Ahmed Yacoubi có danh tiếng quốc tế. Rabat và Marrakech có nhiều phòng trưng bày nghệ thuật đương đại đang phát triển mạnh mẽ. Đáng chú ý, khu điền trang của Yves Saint Laurent ở Marrakech hiện là nơi tọa lạc của một bảo tàng thời trang và nghệ thuật phương Đông, cho thấy các họa tiết Maroc đã ảnh hưởng đến thời trang toàn cầu như thế nào. Thậm chí còn có một Liên hoan Xiếc Quốc tế được tổ chức hai năm một lần tại Marrakech, một di sản của ảnh hưởng thuộc địa Pháp.
- Những người Maroc nổi tiếng: Trong văn học, Maroc đã sản sinh ra nhà văn đoạt giải Nobel Văn học Tahar Ben Jelloun (viết bằng tiếng Pháp) và các nhà sử học có ảnh hưởng như Ibn Khaldun (sinh ra ở Tunis nhưng lớn lên một phần ở Fez). Nhà thám hiểm Ibn Battuta (thế kỷ 14) từ Tangier đã đi xa hơn Marco Polo. Trong thể thao và văn hóa hiện đại: Hicham El Guerrouj (điền kinh, huy chương vàng Olympic hai lần) và Nawal El Moutawakel (vận động viên chạy vượt rào vô địch Olympic năm 1984) là những anh hùng dân tộc; nhà văn Tahar Ben Jelloun và họa sĩ Yto Barrada thể hiện sự sáng tạo của Maroc. Ngay cả những nhân vật quốc tế như Tổng thống Pháp Valéry Giscard d'Estaing cũng có nguồn gốc Maroc (ông cố của ông là người Maroc). Bản thân Vua Mohammed VI đã học tại các học viện Quan hệ Quốc tế ở Pháp, kết hợp truyền thống hoàng gia với nền giáo dục hiện đại.
Mẹo thủ công: Khi bạn nhìn thấy đài phun nước hay cung điện trong thành phố, hãy chú ý đến từng chi tiết: tất cả những viên gạch và họa tiết chạm khắc đều được làm thủ công. Tại khu phố cổ Medina ở Fez, bạn có thể xem các nghệ nhân rèn những chiếc đèn lồng bằng đồng hoặc vẽ những đường viền sống động trên gạch ốp lát phía sau cửa kính của các cửa hàng. Mỗi màu sắc và họa tiết đều được chọn lọc ngay tại chỗ - đó là một tác phẩm nghệ thuật sống động.
Thể thao và Giải trí ở Maroc
Thể thao và cuộc sống lễ hội là những chủ đề sống động trong bức tranh của Maroc:
- Bóng đá (Soccer): Môn thể thao phổ biến nhất từ trước đến nay. Đội tuyển quốc gia - có biệt danh là "Những chú sư tử Atlas" - có một lịch sử đáng tự hào. Trong các trận đấu World Cup, Maroc là đội tuyển châu Phi đầu tiên lọt vào vòng hai (1986) và đạt được suất vào bán kết tốt nhất từ trước đến nay vào năm 2022. Maroc sẽ đồng đăng cai FIFA World Cup 2030 với Tây Ban Nha và Bồ Đào Nha (vòng bảng) và Uruguay (chung kết), một nỗ lực lịch sử cho châu Phi. Trong nước, các câu lạc bộ như Raja Casablanca và Wydad Casablanca nằm trong số những câu lạc bộ giàu người hâm mộ và danh hiệu nhất châu Phi. Cơn sốt bóng đá bao trùm cả nước trong các trận đấu quốc gia và câu lạc bộ; xem một trận đấu trong một sân vận động hoặc quán cà phê đông đúc là một trải nghiệm cộng đồng.
- Thế vận hội và Điền kinh: Maroc đã giành được một số huy chương Olympic, chủ yếu ở nội dung điền kinh. Vận động viên chạy cự ly trung bình huyền thoại Hicham El Guerrouj (huy chương vàng kép 1500m/5000m tại Athens 2004, lần đầu tiên) và nữ vận động viên đầu tiên giành huy chương vàng Olympic Nawal El Moutawakel (chạy vượt rào 400m, Thế vận hội Los Angeles 1984) là những biểu tượng. Các đội tuyển chạy tiếp sức và chạy đường dài Maroc tiếp tục thi đấu trên toàn cầu. Maroc cũng tổ chức các sự kiện thể thao cấp châu lục: Giải vô địch các quốc gia châu Phi 2018 (bóng đá) và thường xuyên cử các đội tham gia các giải điền kinh cấp châu lục. Bóng bầu dục, bóng rổ và thể thao mô tô có lượng người hâm mộ hạn chế, nhưng bóng đá và điền kinh lại chiếm ưu thế.
- Thể thao truyền thống – Fantasia: Một màn trình diễn cưỡi ngựa ngoạn mục được gọi là Tbourida (Fantasia) là hình ảnh thu nhỏ của di sản ngựa Maroc. Những nhóm người cưỡi ngựa Ả Rập được trang trí lộng lẫy xếp hàng và đồng loạt bắn súng hỏa mai chào mừng - một màn xung phong đồng bộ ngoạn mục. Fantasia thường được biểu diễn tại các lễ hội (như Moussem of Tan-Tan) và các cuộc thi. Maroc cũng có các cuộc đua lạc đà ở Sahara, phản ánh truyền thống du mục, và được ưa chuộng. trận derby Lễ hội cưỡi ngựa, nơi các kỵ sĩ phô diễn tài năng trong các cuộc đua và trò chơi kỹ năng. Những sự kiện này thu hút đông đảo người tham dự, đặc biệt là trong các hội chợ ngày lễ (Moussem).
- Lễ hội và sự kiện văn hóa: Lịch nghệ thuật đã kín. Các lễ hội lớn bao gồm Lễ hội Âm nhạc Thánh thế giới Fez (hàng năm vào tháng 6 – âm nhạc tâm linh và thế giới), Tạp chí ở Rabat (một trong những lễ hội âm nhạc lớn nhất Châu Phi, với các ngôi sao quốc tế vào mỗi mùa xuân) và Lễ hội Essaouira Gnaoua (Tháng sáu, nhạc trance). Liên hoan phim quốc tế Marrakech (Tháng 11) mang đến những người nổi tiếng trong ngành điện ảnh. Rabat Tạp chí đã thu hút Beyonce, Bob Dylan và nhiều nghệ sĩ toàn cầu. Ở những thị trấn nhỏ hơn, mousse (lễ hội hành hương) tôn vinh các vị thánh địa phương bằng các điệu nhảy dân gian, âm nhạc và diễu hành ngựa. Một ví dụ là Moussem của Moulay Idriss (gần Volubilis) hoặc Moussems của Fes. Ngoài ra còn có các sự kiện thích hợp: Lễ hội hoa hồng ở Kelaa M'Gouna (mùa xuân), ăn mừng vụ thu hoạch hoa hồng bằng các cuộc diễu hành và âm nhạc; và Lễ hội nghệ tây vào tháng 10 tại Taliouine. Những sự kiện này kết hợp tôn giáo, văn hóa địa phương và giải trí – một nghệ sĩ dân gian và một trận bóng đá có thể mang lại không khí lễ hội cho đám đông.
- Giải trí: Người dân thành thị Maroc ưa chuộng các hoạt động thể dục: trượt tuyết trên sườn núi Atlas (ví dụ: Oukaïmeden), lướt sóng trên các con sóng Đại Tây Dương (Taghazout là một thị trấn lướt sóng), và chơi golf (các sân golf quanh Marrakech và Agadir thường xuyên tổ chức các giải đấu quốc tế). Các địa điểm giải trí công cộng truyền thống bao gồm hammam (phòng xông hơi ướt), vốn vẫn là những trung tâm giao lưu. Nhà hát và rạp chiếu phim rất phổ biến ở các thành phố như Casablanca và Tangier, nơi có nhiều rạp chiếu phim hiện đại. Mawazine ở Rabat và Jazzablanca ở Casablanca là một trong những sự kiện thường niên mới mẻ. Các quán cà phê ngoài trời là một phần không thể thiếu trong cuộc sống về đêm của giới trẻ, nơi có âm nhạc và các hoạt động giao lưu dưới ánh đèn lung linh.
Điểm tin thể thao: Các Cúp Golf Hassan II là sự kiện thể thao quốc tế đặc trưng của Maroc. Được tổ chức vào tháng 4 hàng năm tại Royal Golf Dar Es Salam ở Casablanca, đây là giải đấu golf quốc tế lâu đời nhất bên ngoài châu Âu. Các golfer hàng đầu từ khắp nơi trên thế giới tranh tài trên hố golf số 18 huyền thoại trên đảo Green.
Những sáng kiến và đóng góp độc đáo của Maroc
Sự khéo léo của Maroc được lồng ghép vào cuộc sống hàng ngày và lịch sử:
- Di sản ẩm thực: Nhiều truyền thống ẩm thực của người Maroc có ảnh hưởng. Nồi nấu ăn tagine và cộng đồng couscous Lễ hội này hiện đã nổi tiếng khắp thế giới. Khái niệm trà bạc hà - trà rót ngọt từ trên cao - có thể bắt nguồn từ nghi lễ Ma-rốc. Ngay cả phương pháp nướng bánh mì (lò nướng củi của các làng Berber) cũng đã truyền cảm hứng cho các xu hướng làm bánh quốc tế. Muối và bảo quản thực phẩm Ma-rốc (chanh muối, ô liu muối) đã lan rộng ra toàn cầu cùng với sự phổ biến của ẩm thực Ma-rốc.
- Kiến trúc và Thủ công mỹ nghệ: Các nghệ nhân Maroc đã xác định các kỹ thuật lan truyền ra nước ngoài. Các bức tranh khảm phức tạp (zellige) và đồ gỗ chạm khắc được truyền dạy cho những người phục chế các công trình Andalusia ở Tây Ban Nha và nhiều nơi khác. Việc xây dựng kasbah bằng gạch bùn (đất nện) cho thấy kiến trúc bền vững cổ xưa; những phương pháp tương tự đang được tái hiện trong kiến trúc sinh thái trên toàn cầu. Những khu vườn Maroc với đài phun nước chịu ảnh hưởng của thiết kế vườn phương Tây (khái niệm “riadh” hay vườn sân là di sản của al-Andalus). Các họa tiết Maroc (họa tiết arabesque, họa tiết gạch hình học) xuất hiện trên các đài phun nước ở Paris và London, minh chứng cho sự giao thoa lịch sử.
- Di sản trí tuệ: Các học giả Maroc đã để lại dấu ấn trên toàn cầu. Ibn Battuta (1304–1368) đã đi qua hơn 120.000 km qua Châu Phi, Trung Đông và Châu Á; các ghi chép về chuyến du hành của ông là nguồn thông tin quan trọng về thế giới thời trung cổ. Ibn Khaldun (1332–1406) đã phát triển xã hội học và sử học ban đầu, với Giới thiệu. Maimonides (sinh ra ở Cordoba nhưng lớn lên một phần ở Fez) đã trở thành một bác sĩ và triết gia huyền thoại. Ngày nay, các học giả Maroc đóng góp trong nhiều lĩnh vực, từ thiên văn học đến khoa học máy tính, một phần nhờ vào mối quan hệ giáo dục với các tổ chức châu Âu.
- Xuất khẩu văn hóa: Maroc giới thiệu các sản phẩm và ý tưởng: Fez phong cách đồ gốm và Fez Những chiếc mũ này đã trở nên nổi tiếng ở châu Âu. Di sản Andalusia được bảo tồn ở Maroc đã góp phần duy trì âm nhạc cổ điển Ả Rập-Andalusia, hiện đang được biểu diễn trên toàn thế giới. Âm nhạc Gnawa đã hòa nhập vào nhạc jazz phương Tây và âm nhạc thế giới. Phim ảnh và nhiếp ảnh Maroc (như Lalla Essaydi hoặc Yto Barrada) đã đạt được sự hoan nghênh của quốc tế, thể hiện quan điểm nghệ thuật của Bắc Phi.
- Khoa học & Công nghệ: Trong những năm gần đây, Maroc đã phóng vệ tinh vào quỹ đạo để quan sát Trái Đất và liên lạc[1]Maroc là một trong những quốc gia hàng đầu châu Phi về số lượng vệ tinh được phóng, hỗ trợ lập bản đồ nông nghiệp và giám sát khí hậu. Các trường đại học của Maroc đang đào tạo các kỹ sư vũ trụ; một dự án do Maroc dẫn đầu thậm chí còn theo dõi bụi sa mạc Sahara để nghiên cứu tác động của khí hậu. Trong nước, Maroc đang đổi mới trong quản lý năng lượng mặt trời và khử muối. Ví dụ, các kỹ sư đã xây dựng các nhà máy điện mặt trời quy mô lớn có thể cung cấp điện độc lập cho các làng quê. Các phương pháp tưới tiêu bằng nước (tưới nhỏ giọt theo sáng kiến của Israel nhưng được sử dụng rộng rãi ở đây) cho phép canh tác trên các vùng đất khô cằn.
- Những thành tựu thể thao đầu tiên: Các vận động viên Maroc đã phá vỡ mọi rào cản. Nawal El Moutawakel (1984) trở thành người phụ nữ Hồi giáo đầu tiên đến từ một quốc gia Ả Rập giành huy chương vàng Olympic. Các vận động viên marathon và chạy bộ Maroc thường dẫn đầu các cuộc thi châu Phi, truyền cảm hứng cho sự phát triển thể thao. Thành tích của các câu lạc bộ bóng đá (ví dụ như giải vô địch câu lạc bộ châu Phi) đã nâng cao vị thế của Maroc trong thể thao toàn cầu.
Dù trong cuộc sống thường nhật hay những dự án mang tính bước ngoặt, người Maroc luôn tự hào kết hợp truyền thống với sự đổi mới. Họ nhắc nhở thế giới rằng ngay cả một thành phố cổ nghìn năm tuổi cũng có thể là nơi sản sinh ra những tấm pin mặt trời công nghệ cao và các công ty khởi nghiệp.
Thông tin du lịch Maroc: Thông tin cần thiết cho du khách
Bạn đang có kế hoạch đến thăm Maroc? Dưới đây là một số lời khuyên hữu ích:
- Safety: Maroc nhìn chung được coi là an toàn cho khách du lịch. Tội phạm bạo lực hiếm khi xảy ra; hầu hết lo ngại là trộm cắp vặt trong đám đông. Cảnh sát và hiến binh luôn hiện diện và sẵn sàng hỗ trợ, đặc biệt là ở các khu du lịch. Nên giữ đồ đạc an toàn tại các khu chợ. Các thành phố lớn có những khu vực lý tưởng nhất để khám phá vào ban ngày (một số con phố nhỏ ở Medina có thể khá yên tĩnh vào ban đêm). Người Maroc nổi tiếng hiếu khách và thường xuyên giúp đỡ du khách. Khuyến nghị nên tiêm vắc-xin phòng ngừa du lịch tiêu chuẩn. Nước máy ở các thành phố đã được khử trùng bằng clo, nhưng nhiều du khách vẫn thích nước đóng chai ở các vùng nông thôn.
- Thị thực và Nhập cảnh: Công dân EU, Hoa Kỳ, Canada, Úc và nhiều quốc gia khác không cần thị thực cho các chuyến thăm ngắn ngày (thường lên đến 90 ngày). Bạn cần hộ chiếu còn hiệu lực ít nhất 6 tháng sau thời gian lưu trú. Khi đến nơi, du khách sẽ được hưởng một khoản thuế xuất cảnh nhỏ (thường được bao gồm trong giá vé máy bay). Không có giới hạn tiền tệ hàng ngày nghiêm ngặt, nhưng không được phép mang một lượng lớn dirham ra khỏi Maroc (hãy mang theo tiền mặt và đổi sang tiền địa phương). Máy ATM được sử dụng rộng rãi trong các thành phố. Thẻ tín dụng có thể được sử dụng tại khách sạn, nhà hàng và cửa hàng, nhưng bạn cũng có thể mang theo một ít tiền mặt để đi chợ và taxi.
- Tiền tệ và chi phí: Dirham Maroc (MAD) được sử dụng. Tỷ giá hối đoái (tháng 11 năm 2025) khoảng 10 MAD = 1 USD = 0,92 EUR. Giá cả: một phòng khách sạn cơ bản có thể chỉ khoảng 30 đô la, một bữa ăn từ 5–15 đô la, đi taxi trong thành phố dưới 5 đô la. Du khách tiết kiệm có thể chi tiêu khoảng 30–50 đô la mỗi ngày; mức trung bình từ 70–100 đô la. Việc mặc cả là thông lệ ở các chợ souk đối với các mặt hàng không có giá cố định (bắt đầu với mức giá thấp hơn và gặp nhau ở mức giá giữa). Thuế (TVA) đã bao gồm trong giá niêm yết. Tiền boa khoảng 10% tại nhà hàng và nhân viên khuân vác được đánh giá cao.
- Mẹo về ngôn ngữ: Tiếng Ả Rập và tiếng Pháp được nói hầu như ở khắp mọi nơi. Tiếng Anh được hiểu ở các khách sạn lớn và các cửa hàng dành cho giới trẻ, nhưng học một vài câu chào hỏi bằng tiếng Ả Rập hoặc tiếng Pháp sẽ rất lịch sự và hữu ích. Người dân địa phương sẽ rất vui nếu bạn thử nói "Salam" (xin chào), "Shukran" (cảm ơn), hoặc "La bes?" (Bạn khỏe không?). Ở các vùng Berber, bạn có thể nghe thấy những từ Amazigh như "Azul" (xin chào).
- Trang phục và Nghi thức: Maroc ôn hòa nhưng vẫn bảo thủ so với châu Âu. Phụ nữ nên mang khăn quàng che vai khi đến các địa điểm tôn giáo. Đàn ông nên tránh mặc áo cộc tay và quần short để thể hiện sự tôn trọng. Tại các khách sạn du lịch và khu nghỉ dưỡng bãi biển, trang phục nên thoải mái; bên ngoài những khu vực đó, sự khiêm tốn được đánh giá cao. Nên cởi giày khi vào nhà người Maroc. Luôn dùng tay phải khi ăn uống hoặc chào hỏi. Hôn má là hành động phổ biến giữa phụ nữ với nhau, nhưng đàn ông thường bắt tay (và đôi khi đặt tay phải lên ngực sau khi bắt tay như một cử chỉ lịch sự).
- Rượu và Hành vi: Rượu là hợp pháp và được bán tại các địa điểm được cấp phép. Hầu hết các nhà hàng và quán bar cao cấp ở các thành phố đều phục vụ bia, rượu vang và cocktail. Tuy nhiên, việc say xỉn nơi công cộng bị lên án (đặc biệt là vào ban ngày trong tháng Ramadan). Tuần làm việc bắt đầu từ Thứ Hai đến Thứ Bảy, với chiều Thứ Sáu dành riêng cho việc cầu nguyện (nhiều văn phòng đóng cửa sớm). Cuối tuần (Thứ Bảy đến Chủ Nhật), các cửa hàng và văn phòng mở cửa. Trong tháng Ramadan, nhà hàng có thể đóng cửa vào ban ngày, ngoại trừ tại các khách sạn; tuy nhiên, người không theo đạo Hồi thường được phép ăn uống tại các cơ sở tư nhân hoặc du lịch.
- Vận tải: Mạng lưới đường sắt của Maroc (ONCF) sạch sẽ và hiệu quả giữa các thành phố lớn (tuyến cao tốc Casablanca–Tangier là tuyến nhanh nhất). Xe buýt liên tỉnh (CTM, Supratours) rất thoải mái và đi được hầu hết các thị trấn. Trong thành phố, "petit taxi" (taxi nhỏ) phục vụ các chuyến đi ngắn; nên sử dụng đồng hồ tính tiền hoặc giá cố định. "Grand taxi" là những chiếc taxi lớn hơn đi chung, chạy theo các tuyến cố định giữa các thị trấn (giá vé thỏa thuận cho mỗi người). Không nên đi nhờ xe. Đối với các làng miền núi xa xôi, hãy cân nhắc thuê xe 4x4 hoặc nhờ hướng dẫn viên uy tín. Lưu ý: biển báo đường bộ bằng tiếng Ả Rập và tiếng Pháp, và tốc độ lái xe có thể khá nhanh; nên thận trọng khi đi trên đường nông thôn vào ban đêm.
- Điện & Công nghệ: Maroc sử dụng phích cắm chuẩn châu Âu (Loại C và E, 220V). Wi-Fi được cung cấp rộng rãi tại các khách sạn và quán cà phê ở các thành phố; việc mua thẻ SIM nội địa (gói dữ liệu từ các nhà mạng như Maroc Telecom hoặc Orange) rất dễ dàng tại sân bay hoặc các ki-ốt trong thành phố. Vùng phủ sóng tốt ở khu vực thành thị và nhiều vùng nông thôn (mặc dù một số thung lũng núi là điểm mù tín hiệu). Đường sắt Maroc có wifi trên một số chuyến tàu. Tình trạng mất điện hiếm khi xảy ra, ngay cả ở những nhà nghỉ xa xôi.
- Phong tục địa phương: Mua sắm ở chợ là một trải nghiệm. Mặc cả là điều cần thiết: hãy bắt đầu bằng cách trả giá khoảng một nửa giá chào bán, sau đó thương lượng. Đừng tỏ ra quá háo hức muốn mua hoặc bỏ đi; mặc cả có thể là một cuộc trao đổi thân thiện. Trong khu dân cư, chào hàng xóm bằng câu "Salam aleikum" và đáp lại "Wa aleikum salam" sẽ rất hiệu quả. Lòng hiếu khách của người Maroc đồng nghĩa với việc những người bán hàng rong thường mời bạn uống trà hoặc ăn vặt; hãy lịch sự từ chối nếu bạn không muốn mua, nhưng tốt nhất là nói "la shukran" ("không, cảm ơn") một cách đơn giản.
- Sức khỏe và An toàn: Nước máy ở Marrakech và Casablanca đã được xử lý; ở các thị trấn nhỏ hơn, nước máy có thể không đạt tiêu chuẩn dành cho du khách. Hãy dùng nước đóng chai khi được khuyến cáo. Nước máy ở Maroc có chứa flo và clo; nếu bạn bị đau dạ dày, hãy uống nước đóng chai. Mang theo kem chống nắng và mũ cho các chuyến đi trong ngày. Tiêm phòng: khuyến cáo tiêm phòng tiêu chuẩn (uốn ván, viêm gan A); hãy kiểm tra hướng dẫn của CDC hoặc WHO để biết khuyến cáo hiện hành. Du khách nên cẩn thận khi băng qua đường (giao thông có thể hỗn loạn) và khóa xe cẩn thận trong thành phố (trộm cắp rất hiếm nhưng trộm cắp vặt trong bãi đậu xe vẫn xảy ra). Số điện thoại khẩn cấp là 19 dành cho cảnh sát, 15 dành cho xe cứu thương. Nhiều khách sạn cũng hiển thị số điện thoại của cảnh sát du lịch.
- Thời gian ghé thăm: Mùa xuân (tháng 4–tháng 5) và mùa thu (tháng 9–tháng 10) có thời tiết dễ chịu – ban ngày ấm áp và ban đêm mát mẻ. Mùa hè có thể cực kỳ nóng (đặc biệt là vùng nội địa và sa mạc); bãi biển và các khu nghỉ dưỡng trên núi có thể giúp giảm bớt cái nóng. Mùa đông (tháng 12–tháng 2) có tuyết rơi ở dãy Atlas (các khu nghỉ dưỡng trượt tuyết vẫn mở cửa) và sương giá ở phía bắc, nhưng nhiệt độ ôn hòa ở vùng bờ biển – thời điểm lý tưởng cho những người đam mê lướt sóng ở Agadir hoặc Casablanca. Tránh đi từ giữa tháng 5 đến giữa tháng 9 cho các tour du lịch sa mạc trừ khi bạn thích cái nóng cực độ; đêm tháng 3 và tháng 10 có thể khá lạnh ở vùng núi.
- Nghi thức Ramadan: Nếu đến thăm trong tháng Ramadan, hãy thể hiện sự tôn trọng. Không ăn uống hoặc hút thuốc nơi công cộng vào ban ngày (nhà hàng có thể có khu vực có mái che, nhưng hút thuốc nơi công cộng bị cấm). Nhiều cửa hàng và văn phòng chỉ mở cửa vào buổi tối. Tuy nhiên, đêm Ramadan vẫn rất sôi động: lúc hoàng hôn (iftar), mọi người thường dùng trà ngọt và chà là để ăn sáng, sau đó là các buổi họp mặt gia đình. Người không theo đạo Hồi sẽ không bị từ chối phục vụ nhưng nên giữ thái độ khiêm tốn và im lặng trong giờ cầu nguyện (đặc biệt là thứ Sáu).
Lời khuyên của du khách: Người bán hàng ở Maroc thường chào "Saha!" khi phục vụ trà, nghĩa là "chúc sức khỏe". Bạn có thể đáp lại "Llah ibarek fik" ("Chúa phù hộ bạn"). Một nguyên tắc hay: nếu được mời vào nhà dân hoặc cửa hàng địa phương uống trà, hãy nhận lời một cách lịch sự. Nghi thức trà đạo là một biểu tượng của tình bạn.
Những sự thật thú vị và kỳ quặc
- Thành phố xanh: Biệt danh của Chefchaouen là "Viên Ngọc Trai Xanh". Các tòa nhà trong khu phố cổ được sơn màu xanh lam và trắng rực rỡ. Truyền thống này được khởi nguồn từ những người tị nạn và được duy trì bằng việc cộng đồng sơn lại mỗi mùa xuân. Bảng màu nổi bật này, được lấy cảm hứng từ bầu trời, hiện đang thu hút các nghệ sĩ và nhiếp ảnh gia trên toàn thế giới.
- Động vật quốc gia (Tuyệt chủng): Sư tử biểu tượng của Maroc, sư tử Barbary (Atlas), đáng buồn thay đã tuyệt chủng ngoài tự nhiên (lần cuối cùng được nhìn thấy là đầu thế kỷ 20). Chúng vẫn tồn tại mang tính biểu tượng - phù hiệu hoàng gia thường có hình hai con sư tử bên cạnh vương miện. Các cung điện cổ và Nhà thờ Hồi giáo Hassan II ở Rabat đều có họa tiết sư tử. Nếu bạn nhìn thấy một con sư tử ở Maroc ngày nay, thì nó đang ở trong một trong những sở thú hoàng gia hoặc trên logo thương hiệu, chứ không phải được thả rông.
- Chế độ quân chủ dài nhất thế giới: Triều đại Alaouite của Maroc đã trị vì liên tục từ thế kỷ 17. Nguồn gốc của nó bắt nguồn từ người sáng lập Idrisid, Idris I, vào năm 788 sau Công nguyên. Đây là chế độ quân chủ cha truyền con nối lâu đời thứ hai trên thế giới, sau Nhật Bản. Người Maroc hiện đại vẫn kỷ niệm sinh nhật hoàng gia và các ngày lễ quốc gia với hình ảnh nhà vua ở khắp mọi nơi, một truyền thống đã có từ nhiều thế kỷ trước.
- Chỉ có cảng Đại Tây Dương/Địa Trung Hải: Tangier của Maroc là thành phố duy nhất ở châu Phi nằm trên cả Đại Tây Dương và Địa Trung Hải (qua eo biển). Cảng Tangier Med của thành phố đã trở thành cảng lớn nhất châu Phi, kết nối giao thương giữa châu Âu và châu Phi. Tại đây, hai lục địa gần như chạm vào nhau.
- Tỷ lệ nhà ngôn ngữ học cao nhất: Nhiều người Maroc nói ít nhất ba ngôn ngữ. Sự nhầm lẫn ngôn ngữ vẫn thường xảy ra: người ta thường pha trộn tiếng Ả Rập, tiếng Pháp và tiếng Amazigh trong giao tiếp. Ví dụ, một người bán hàng có thể thêm thắt các cụm từ tiếng Pháp vào các câu tiếng Ả Rập. Sự linh hoạt đa ngôn ngữ này là một phần bình thường của cuộc sống.
- Ngoại giao Couscous: Năm 2020, Maroc, Algeria, Tunisia và Mauritania đã cùng nhau đề nghị UNESCO công nhận couscous là di sản văn hóa. Điều này đòi hỏi các đầu bếp từ bốn quốc gia phải cùng nhau nấu ăn! Đây là một cử chỉ đoàn kết khu vực nổi tiếng: các nhà lãnh đạo thậm chí còn tổ chức một bữa tiệc couscous khổng lồ tại một hội nghị thượng đỉnh.
- Đặc điểm của Nhà thờ Hồi giáo lớn nhất: Nhà thờ Hồi giáo Hassan II ở Casablanca (1993) không chỉ là nhà thờ Hồi giáo lớn nhất châu Phi mà còn sở hữu tháp cao nhất thế giới (210 m). Mái nhà mở ra, và vị imam có thể cầu nguyện, trong khi sàn nhà thờ được ốp kính cho phép tín đồ ngắm nhìn những con sóng Đại Tây Dương bên dưới!
- Đường sắt cao tốc: Maroc đã khai trương dịch vụ tàu cao tốc đầu tiên của châu Phi vào năm 2018. Tàu Al Boraq đạt vận tốc 320 km/h giữa Tangier và Kenitra, rút ngắn thời gian di chuyển trên bờ biển Đại Tây Dương. Đây là niềm tự hào dân tộc và hiện đang chuyên chở hàng triệu hành khách.
- Atlas Lions: Biệt danh của đội tuyển bóng đá quốc gia, "Atlas Lions", bắt nguồn từ vùng núi Atlas của Maroc và biểu tượng sư tử của vùng này. Người hâm mộ hò reo cổ vũ cho Atlas Lions trên các sân vận động được trang hoàng bằng màu đỏ và xanh lá cây (màu quốc kỳ).
- Múa bụng: Mặc dù múa bụng là một truyền thống của Ai Cập, nhưng Maroc cũng có nghệ thuật múa riêng. điệu múa phương Đông có thể được nhìn thấy tại các lễ hội văn hóa và đám cưới. Tuy nhiên, không giống như ở một số nước Ả Rập, trang phục và vũ đạo của người Maroc có xu hướng ít hở hang hơn, tập trung vào trang phục dân gian và nhịp điệu truyền thống.
- Sự kỳ lạ về mặt pháp lý: Thẻ căn cước chính thức được gọi là “Carte d'Identité” – người Maroc đôi khi vẫn gọi nó là “la carte de séjour” (nói như thể đó là thẻ cư trú). Nó là một dấu tích của thời kỳ Pháp thuộc, mặc dù thẻ này dành cho tất cả công dân. (Nghe có vẻ buồn cười với những người mới đến, nhưng hầu hết người dân địa phương vẫn gọi nó như vậy theo thói quen.)
- Kết nối với người nổi tiếng: Một số ngôi sao Hollywood yêu thích Maroc. Diễn viên kiêm đạo diễn Sean Connery (vai James Bond) lần đầu đến đây khi còn là một người lính và sau này nói rằng Tangier đã truyền cảm hứng cho ông. Malcolm X đã có chuyến đi đầu tiên đến Châu Phi qua Tangier. Ngay cả ban nhạc Beatles cũng sử dụng nhạc nền Maroc sau khi đến thăm Fez vào những năm 60 (xem Âm nhạc Wonderwall album). Những ngôi sao hiện đại như Angelina Jolie và Brad Pitt đã được phát hiện đang đi nghỉ ở Marrakech.
- Sự bùng nổ của môn cricket: Một sự thật thú vị hiện đại - môn cricket, được du nhập từ những người Anh di cư, đang phát triển mạnh mẽ ở Maroc. Quốc gia này đã tổ chức một Giải vô địch Cricket Thế giới quy mô nhỏ vào năm 2010, và các đội tuyển địa phương (với thành phần là người nhập cư Ấn Độ/Pakistan) hiện đang thi đấu tại các công viên ở Casablanca. Maroc thậm chí còn có đội tuyển quốc gia riêng tham gia các giải đấu khu vực.
Những điều kỳ quặc này cho thấy Morocco là vùng đất của sự tương phản – vừa mang tính truyền thống sâu sắc vừa chứa đầy những điều bất ngờ cho những ai muốn tìm hiểu.
Tương lai của Maroc: Xu hướng mới nổi
Nhìn về phía trước, Maroc đang vạch ra những con đường đầy tham vọng:
- Tham vọng xanh: Maroc đặt mục tiêu trở thành quốc gia dẫn đầu về năng lượng tái tạo. Công suất điện mặt trời và điện gió của nước này sẽ tăng trưởng nhanh chóng. Maroc có mục tiêu quốc gia (52% điện tái tạo vào năm 2030), và đang đạt được mục tiêu này bằng cách xây dựng thêm nhiều trang trại điện mặt trời và tua-bin gió. Gần đây, Maroc đã khởi động các dự án khử muối đại dương quy mô lớn sử dụng năng lượng mặt trời cho các thành phố ven biển. Nước này đang trồng cây và xây dựng các công viên quốc gia để ngăn chặn sự mở rộng của sa mạc. Các thành phố xanh mới (làng năng lượng mặt trời) đang trong giai đoạn quy hoạch, được thiết kế để thích ứng với biến đổi khí hậu.
- Tăng trưởng kỹ thuật số và công nghệ: Chính phủ có kế hoạch "Ma-rốc Kỹ thuật số". Kế hoạch này đang cải thiện khả năng truy cập internet trên toàn quốc và hỗ trợ các công ty khởi nghiệp công nghệ. Vườn ươm Technopark của Casablanca nuôi dưỡng các công ty CNTT và các tổng đài thuê ngoài. Các trường đại học Ma-rốc hợp tác với các trung tâm công nghệ quốc tế (ví dụ như đào tạo về AI, robot). Đến năm 2030, Ma-rốc hy vọng sẽ xuất khẩu phần mềm và dịch vụ công nghệ sang châu Phi và châu Âu.
- Chương trình Không gian: Maroc đã âm thầm trở thành một cường quốc không gian trong khu vực. Nước này đã phóng một số vệ tinh quan sát (5 vệ tinh vào năm 2025)[1]), nhiều hơn bất kỳ quốc gia châu Phi nào khác ngoại trừ Nam Phi. Các vệ tinh này theo dõi hạn hán, lập bản đồ sử dụng nước cho nông nghiệp. Cơ quan Vũ trụ Maroc hiện đã hoạt động, và các dự án chung với EU đang gửi các phi hành gia Maroc đi đào tạo. Đến năm 2030, Maroc đặt mục tiêu vận hành nhiều vệ tinh phục vụ viễn thông và khoa học Trái Đất.
- Đa dạng hóa kinh tế: Công nghiệp và du lịch tiếp tục phát triển. Các kế hoạch cho tuyến đường sắt cao tốc thứ hai (Rabat-Marrakech) và một "thành phố thông minh" mới gần Casablanca đang được triển khai. Maroc đầu tư vào giáo dục (ví dụ, xây dựng trường học kỹ thuật số ở vùng nông thôn) để chuẩn bị cho thanh thiếu niên. Thị thực sẽ được nới lỏng hơn cho nhiều quốc tịch hơn để thúc đẩy du lịch. Kế hoạch quốc gia bao gồm thúc đẩy xuất khẩu hàng dệt may, phụ tùng ô tô và các dẫn xuất phosphate, đồng thời thu hút thêm đầu tư nước ngoài vào các nhà máy năng lượng tái tạo (lắp ráp pin, sản xuất tấm pin mặt trời).
- Đầu tư xã hội và văn hóa: Maroc mong muốn bảo tồn di sản trong quá trình phát triển. Nhiều khu phố cổ Medina đang được trùng tu để hỗ trợ du lịch (cải tạo các riad và kasbah) mà không làm mất đi tính nguyên bản. Chính phủ hỗ trợ các hợp tác xã thủ công mỹ nghệ (đặc biệt là các nhóm phụ nữ sản xuất dầu argan và dệt len). Các lễ hội văn hóa đang được mở rộng – Viện phim Tahar Bahin Noor ở Ouarzazate đang đào tạo người Maroc về điện ảnh, và một liên hoan nghệ thuật biennale ở Marrakech đang được lên kế hoạch. Đồng thời, các cải cách về giáo dục và y tế nhằm mục đích nâng cao trình độ học vấn, giảm khoảng cách giới tính và giảm tỷ lệ tử vong ở trẻ em (đã giảm đáng kể trong những năm gần đây).
Nhìn chung, tầm nhìn của Maroc cho đến năm 2030+ tập trung vào việc cân bằng giữa di sản và đổi mới: các cánh đồng năng lượng mặt trời bên cạnh những tòa nhà kasbah cổ kính hàng thế kỷ, và các công ty khởi nghiệp công nghệ trong những thành phố cổ kính có tường bao quanh. Với nền quản trị ổn định và nền kinh tế đang phát triển, Maroc đang định vị mình là quốc gia dẫn đầu trong tương lai của Bắc Phi.
Những câu hỏi thường gặp về Maroc
Maroc nổi tiếng nhất về điều gì?
Maroc nổi tiếng nhất với những thành phố cổ kính và di sản văn hóa. Các địa danh như thị trấn Chefchaouen được sơn màu xanh lam, các thành phố hoàng gia Fez và Marrakech, Nhà thờ Hồi giáo Hassan II tráng lệ ở Casablanca, và cảnh quan sa mạc gần Ouarzazate đều góp phần tạo nên danh tiếng của nơi này. Ẩm thực Maroc (trà bạc hà, couscous, tagine), những khu chợ sầm uất (chợ gia vị và đồ thủ công mỹ nghệ), và lịch sử (tàn tích La Mã ở Volubilis, những khu phố cổ Medina thời trung cổ) cũng góp phần tạo nên hình ảnh quốc tế của Maroc. Du khách thường nhắc đến lòng hiếu khách nồng hậu và sự pha trộn giữa ảnh hưởng của Ả Rập, Berber và Andalusia. Về bản chất, Maroc được biết đến là sự kết hợp vừa kỳ lạ vừa dễ tiếp cận giữa châu Phi và châu Âu.
5 sự thật thú vị về Maroc là gì?
– Maroc trải dài trên cả bờ biển Đại Tây Dương và Địa Trung Hải – một điều độc đáo đối với một quốc gia châu Phi.
– Đất nước này có chín di sản thế giới được UNESCO công nhận, nhiều hơn bất kỳ quốc gia châu Phi nào khác.
– Năm 2017, các nhà nghiên cứu đã phát hiện Homo sapiens Hóa thạch ở Maroc có niên đại khoảng 300.000 năm trước. Điều này cho thấy một số người tiền sử đã từng sống ở đây.
– Maroc chứa hơn 70% trữ lượng phốt phát của thế giới (được sử dụng trong phân bón), mang lại tầm quan trọng lớn về nông nghiệp trên toàn cầu.
– Triều đại của vua Maroc bắt đầu từ năm 789 sau Công nguyên, trở thành chế độ quân chủ liên tục lâu đời thứ hai trên thế giới (sau hoàng đế Nhật Bản).
Điểm độc đáo của Maroc là gì?
Sự pha trộn độc đáo giữa địa lý và văn hóa của Maroc tạo nên sự khác biệt. Đây là quốc gia châu Phi duy nhất có bờ biển trên hai biển và là cửa ngõ vào châu Âu. Maroc duy trì chế độ quân chủ có nguồn gốc lâu đời hơn nhiều vương quốc châu Âu. Về mặt văn hóa, ẩm thực, kiến trúc (như riad và kasbah), và âm nhạc (truyền thống gnawa và Amazigh) pha trộn độc đáo giữa di sản Sahara, Ả Rập và Địa Trung Hải. Ngay cả cái tên "Marrakesh" cũng trở thành nguồn gốc tên tiếng Anh của Maroc - không có tên tiếng Anh nào khác bắt nguồn từ tên thành phố của nó. Truyền thống địa phương sơn toàn bộ thị trấn màu xanh lam (Chefchaouen) không tìm thấy ở bất kỳ nơi nào khác. Tóm lại, nguồn gốc Berber cổ xưa của Maroc kết hợp với các tầng lớp Ả Rập và châu Âu sau này khiến nó nổi bật so với các quốc gia châu Phi khác.
Tên gọi Maroc bắt nguồn từ đâu?
Trong tiếng Ả Rập, Maroc được gọi là al-Maghrib al-Aqsa (المغرب الأقصى) có nghĩa là "miền Tây xa nhất" (từ Mecca). Tên tiếng Anh "Morocco" thực ra bắt nguồn từ Marrakesh – thủ đô cũ. Người châu Âu thời Trung Cổ gọi đất nước bằng tên thành phố đó (tiếng Ý là "Marocco", tiếng Tây Ban Nha là "Marruecos"), và theo thời gian, "Morocco" đã trở thành tên gọi quốc tế. Tương tự như cách tên gọi "Mauritania" bắt nguồn từ tiếng Mauri cổ đại (người Berber), nhưng trong trường hợp của Maroc, thành phố Marrakesh đã tạo nên tên gọi của đất nước trong nhiều ngôn ngữ châu Âu.
Điều gì làm cho Maroc khác biệt so với các quốc gia châu Phi khác?
Maroc khác biệt về địa lý (bờ biển Đại Tây Dương/Địa Trung Hải, gần châu Âu) và con đường lịch sử (chưa bao giờ bị người Ottoman đô hộ, và hiện đại hóa dưới chế độ quân chủ ổn định). Nền văn hóa của Maroc chủ yếu là người Ả Rập-Berber và Hồi giáo, nhưng chịu ảnh hưởng mạnh mẽ của Pháp và Tây Ban Nha từ thế kỷ 20. Về kinh tế, Maroc sở hữu một trong những nền kinh tế đa dạng nhất khu vực (phốt phát, du lịch, công nghiệp). Ngoài ra, nước này có chính sách lâu dài về chính trị ôn hòa và chủ nghĩa tự do kinh tế, thu hút nhiều đầu tư nước ngoài hơn nhiều nước láng giềng. Cuối cùng, các lễ hội, di sản kiến trúc và sự cởi mở với khách du lịch (chính sách thị thực thân thiện nhất trong khu vực) của Maroc khiến nơi đây trở thành một giao lộ văn hóa độc đáo - một nơi giao thoa giữa các yếu tố Bắc Phi, châu Phi cận Sahara và châu Âu theo cách mà hầu hết các quốc gia châu Phi khác không có.