Msemen (đôi khi được gọi là Msammen hoặc Rghaif) là một loại bánh kếp vuông nhiều lớp được yêu thích ở Algeria và Bắc Phi. Loại bánh mì dẹt này được làm bằng cách cán mỏng và gấp lại một khối bột mềm làm từ bột semolina và bột mì, phết bơ lên từng lớp, rồi chiên áp chảo cho đến khi vàng nâu giòn. Thành phẩm là một miếng bánh vuông mỏng, xốp với hàng chục lớp mỏng manh. Mỗi miếng cắn mang đến sự tương phản hài hòa về kết cấu: lớp vỏ giòn tan bên ngoài và lớp nhân mềm mại bên trong. Msemen thường được thưởng thức cùng bữa sáng thư thái hoặc dùng kèm trà, khiến nó trở thành một món ăn mang tính biểu tượng.
Ở Algeria, msemmen thường được dùng nóng, có thể ăn không hoặc ăn kèm. Nó kết hợp hoàn hảo với các loại topping ngọt như mật ong, mứt hoặc siro chà là, tan chảy vào từng lớp. Nó cũng rất hợp khi dùng kèm với các món mặn: xé bánh để xúc ô liu, phô mai mềm hoặc trứng cà ri. Vị bơ béo ngậy của bánh mì sẽ rất hợp với một tách trà bạc hà hoặc cà phê đậm đà. Người bán hàng rong và đầu bếp tại gia sẽ tạo hình vuông bằng tay trên bề mặt được thoa dầu kỹ. Những lớp mỏng này là chìa khóa: việc tạo hình bột bằng các nếp gấp sẽ tạo nên cấu trúc "mềm mại" bên trong, tương tự như một chiếc bánh ngọt rất nhẹ. Sau khi nướng, chiếc bánh cuối cùng có thể được phết thêm một chút dầu hoặc bơ, tạo thêm độ bóng và hương vị.
Quá trình làm bánh msemmen đòi hỏi sự luyện tập. Bột (bột semolina, bột mì và một nhúm muối) phải được nhào cho đến khi mịn hoàn toàn. Sau khi chia bột thành từng viên tròn, mỗi viên được ấn dẹt và phết dầu. Sau đó, đầu bếp rắc một lớp bột mì hoặc bột semolina mỏng lên bề mặt và dầu lên bột trước khi gấp một mặt lại, rồi gấp mặt còn lại, tạo thành nhiều lớp. Cuối cùng, bột được gấp lại thành một khối vuông chặt. Thứ tự gấp có thể khác nhau tùy theo gia đình (một số gia đình gấp hai lần mỗi hướng). Khối vuông cuối cùng sau đó được ấn và nướng trên chảo nóng. Tuy nhiên, thành quả rất xứng đáng: một khối vuông vàng ươm, phủ bơ, lan tỏa khắp căn bếp với mùi thơm dễ chịu của bột chiên.
Msemen thường được làm như một món ăn trong dịp lễ hội hoặc cuối tuần, phản ánh thời gian cần thiết để làm ra nó. Làm một mẻ bánh có thể cần sự tham gia của nhiều thành viên trong gia đình, đặc biệt là trong tháng Ramadan hoặc các buổi họp mặt gia đình. Sự phổ biến của nó đồng nghĩa với việc nhiều người nước ngoài đã từng thưởng thức: nó trông giống như những lớp bánh ngọt giòn tan như bánh paratha Ấn Độ hay bánh gözleme Thổ Nhĩ Kỳ, nhưng lại độc đáo ở hương vị đậm đà của bột semolina và hình vuông. Một số biến thể bao gồm việc cho thêm hành tây và rau thơm để tạo nên hương vị đậm đà, hoặc thêm một chút đường để tạo vị ngọt. Dù sao đi nữa, mỗi hình vuông vàng ươm đều thể hiện lòng hiếu khách và sự khéo léo.
Dù thưởng thức vào lúc bình minh hay hoàng hôn, Msemen vẫn toát lên sự thoải mái qua sự giản dị. Món ăn không cần lò nướng và sử dụng rất ít nguyên liệu – chủ yếu là những nguyên liệu sẵn có trong bếp – nhưng vẫn xứng đáng với công sức và sự kiên nhẫn của người đầu bếp. Những miếng bánh mì vuông vức vàng ươm tô điểm cho nhiều bàn ăn – từ những ngôi nhà giản dị đến những quán trà – luôn mời gọi bạn bè và gia đình cùng chia sẻ. Với những lớp bánh dày dặn và hương vị bơ béo ngậy, người ta có thể cảm nhận được sự tận tâm của nhiều thế hệ đã lăn và chiên món ngon Maghrebi được yêu thích này.