Hướng dẫn về đá Viking Runestone Thụy Điển, Đan Mạch và Na Uy

Hướng dẫn về Runestones Viking: Thụy Điển, Đan Mạch và ​​Na Uy

Khám phá vùng nông thôn Scandinavia được khắc họa qua những bia đá rune. Cẩm nang này hé lộ những câu chuyện được khắc trên đá—từ Uppland của Thụy Điển (với hơn 1.300 bia đá rune được ghi chép) đến di sản Jelling của UNESCO tại Đan Mạch. Sách giải thích các chữ khắc và biểu tượng Viking (rồng, thánh giá, búa của Thor) và giới thiệu sơ lược về các di tích hàng đầu (kèm bản đồ, bản dịch và mẹo cho du khách). Bạn sẽ tìm hiểu cách các chữ rune được khắc và bảo tồn, cách sử dụng cơ sở dữ liệu Rundata, và nơi tìm thấy những con đường mòn rune và bảo tàng. Dù bạn là một du khách tò mò hay một học giả Viking, cuốn cẩm nang này cung cấp cái nhìn sâu sắc về văn hóa và lịch sử Bắc Âu – một cẩm nang thiết yếu để khám phá những phiến đá di sản Viking đích thực trên khắp Thụy Điển, Đan Mạch và Na Uy.

Thời đại Viking đã chứng kiến ​​hàng ngàn phiến đá khắc chữ được dựng lên khắp Bắc Âu, nhiều nhất là ở Thụy Điển. Những phiến đá rune này - thường là những phiến đá granit nổi được chạm khắc chữ rune của người Viking - ngày nay vẫn đứng vững như những tiếng nói trường tồn từ quá khứ. Chúng tưởng nhớ các thành viên trong gia đình, công bố vùng đất và dòng dõi, và ghi lại cả những việc làm và niềm tin của xã hội Bắc Âu. Ở Scandinavia, có khoảng ba nghìn phiến đá rune còn tồn tại, chủ yếu tập trung ở Thụy Điển. Chỉ riêng Quận Uppland (khu vực phía bắc Stockholm) đã có hơn 1.300 phiến đá, và Ủy ban Di sản Quốc gia Thụy Điển đã lập bản đồ hơn 6.500 bia ký thời đại Viking trên khắp Scandinavia. Những phiến đá này thường được vẽ và nhìn thấy công khai; như một bảo tàng đã ghi nhận, những phiến đá rune được dựng gần đường xá và cầu để thu hút sự chú ý của du khách. Tóm lại, mỗi phiến đá rune cung cấp một văn bản lịch sử trực tiếp - nêu tên người, chuyến đi và niềm tin - đưa chúng ta đến rất gần với xã hội Viking.

Mục lục

Thông tin nhanh: số lượng, phân phối và lý do tại sao đá rune lại quan trọng

  • Tổng cộng: ≈3.000 viên đá rune ở Scandinavia.
  • Theo quốc gia: Thụy Điển (khoảng 1.700–2.500, tùy thuộc vào số lượng) có số lượng nhiều nhất; Đan Mạch ~250; Na Uy ~50.
  • Thời kỳ đỉnh cao: Thế kỷ 10–11 (thời kỳ Viking và Kitô giáo sơ khai). Một số bia đá Elder Futhark sớm hơn (thế kỷ 2–8) vẫn còn tồn tại, nhưng phần lớn được chạm khắc sau năm 900 SCN. Truyền thống này đã biến mất vào khoảng năm 1200 SCN.
  • Điểm nóng: Ở Thụy Điển, Uppland (phía bắc Stockholm) và Södermanland là những cụm đá dày đặc nhất. Östergötland (nơi có đá Rök) và Gotland (đá hình) cũng rất giàu đá, cũng như Skåne (Tullstorp, Simris). Đá rune của Đan Mạch chủ yếu nằm ở Jutland và Funen. Đá hiếm của Na Uy nằm gần Oslofjord.
  • Giá trị văn hóa: Mỗi runestone là một tài liệu lịch sử cơ bản. Bằng cách đặt tên cho các cá nhân và mối quan hệ, chúng lấp đầy những khoảng trống trong lịch sử thành văn. Các dòng chữ khắc – thường mang tính công thức, ví dụ như “X đã nâng tảng đá này lên để tưởng nhớ Y” – đôi khi thêm thánh giá hoặc lời cầu nguyện (phản ánh đức tin Kitô giáo) hoặc thậm chí là lời cầu khẩn các vị thần Bắc Âu. Như Bảo tàng Quốc gia Đan Mạch đã nói, những viên đá rune cho phép chúng ta “đến rất gần với người Viking… để nghe tên họ”. Chúng thể hiện sự chuyển đổi từ truyền thống Bắc Âu ngoại giáo sang Scandinavia Kitô giáo.

Tóm lại: Bước đi giữa những phiến đá, bạn sẽ được chiêm ngưỡng những văn bản đích thực của thời đại Viking trong khung cảnh thiên nhiên hùng vĩ. Mỗi tác phẩm chạm khắc trên cánh đồng đều nói lên tiếng nói của thế hệ sau – một câu chuyện cá nhân về gia đình, đức tin và di sản được khắc trên đá.

Đá rune là gì? Định nghĩa và các loại

Đá rune về cơ bản là một phiến đá nổi được khắc chữ rune. Trên thực tế, thuật ngữ này áp dụng cho những phiến đá được chạm khắc chủ yếu vào khoảng năm 800 đến 1200 SCN ở Scandinavia thời Viking. Đá rune tưởng niệm điển hình là những cột đá granit (đôi khi là đá gneiss hoặc đá sa thạch) cao từ 1–3 mét, đặt trên một tảng đá tự nhiên hoặc bệ đá đã qua xử lý. Chữ rune được khắc vào đá, và ban đầu, các chữ rune thường được sơn (đỏ hoặc đen) để nổi bật. Nhiều phiến đá được phủ một lớp vôi trắng và trang trí bằng màu sắc tươi sáng - một tấm biển sống động về ký ức và địa vị.

Đá Rune thường có khắc dòng chữ tưởng niệm: “X had this stone raised in memory of Y, his [father/mother/brother]…”Chúng thường được đặt bên những con đường, cây cầu hoặc nghĩa trang cổ xưa để dễ dàng nhìn thấy. Bảo tàng Quốc gia Đan Mạch lưu ý rằng những phiến đá rune được thiết kế để du khách dễ dàng nhìn thấy, thường được đặt trên đường hoặc cầu. Thực tế, nhiều phiến đá còn sót lại nằm ven đường hoặc ở trung tâm làng mạc. Các nhà thờ đôi khi còn lưu giữ những mảnh vỡ rune được tái sử dụng từ những phiến đá cũ hơn, một dấu hiệu cho thấy những di tích này từng rất phong phú.

Các loại

Đá rune tưởng niệm: Tiêu chuẩn ở Scandinavia thời Viking. Những viên đá này có khắc chữ xung quanh các chi tiết trang trí (như hình con rắn hoặc dây thừng), thường có hình thánh giá hoặc lời cầu nguyện của Chúa Kitô trên những viên đá từ thế kỷ 11.
Đá tranh: Được tìm thấy đặc biệt ở Gotland (thế kỷ thứ 6–12), đây là những phiến đá lớn được chạm khắc với các cảnh thần thoại hoặc cuộc sống hàng ngày nhưng không có văn bản rune. Chúng có chức năng tưởng niệm tương tự nhưng thông qua hình ảnh (ví dụ như các vị thần, tàu thuyền, chiến binh) thay vì chữ viết.
Đá thanh hoặc đá chữ thập: Ở một số nơi, người ta khắc chữ thập hoặc thanh gỗ hoặc đá. Ví dụ như một số thánh giá đá của Kitô giáo thời kỳ đầu với chữ rune (ví dụ như phiến đá Dynna ở Na Uy). Những mảnh vỡ còn sót lại cho thấy đây là một tập tục của thiểu số.

Không nên nhầm lẫn đá rune với bùa hộ mệnh nhỏ hay vật phẩm khắc chữ rune (những vật phẩm này có tồn tại, nhưng chỉ là vật dụng cá nhân). Ở đây, chúng ta tập trung vào những tảng đá đứng. Nếu bạn nhìn thấy một phiến đá granit phủ rêu với những dòng chữ Bắc Âu cổ ở Thụy Điển, Đan Mạch hoặc Na Uy, rất có thể bạn đã tìm thấy một bia tưởng niệm Viking.

Ngày tháng, chữ viết và ngôn ngữ: Futhark Cổ hơn so với Futhark Trẻ hơn

Bảng chữ cái rune trên những viên đá này đã thay đổi theo thời gian. Bảng chữ cái Futhark Cổ (24 rune) chủ yếu được sử dụng trước năm 800 SCN. Tuy nhiên, phần lớn các viên đá Scandinavia được khắc bằng bảng chữ cái Futhark Trẻ (16 rune) – chữ viết của thời đại Viking. Điều này đồng nghĩa với việc ít ký tự hơn để thể hiện âm thanh, vì vậy cần có ngữ cảnh để diễn giải một số rune (ví dụ: một rune có thể đại diện cho cả u và o).

Theo niên đại, các bia đá rune xuất hiện từ cuối thế kỷ thứ 8 hoặc đầu thế kỷ thứ 9, đạt đỉnh cao vào thế kỷ thứ 10–11. Vào khoảng năm 900 sau Công nguyên, tất cả các bản khắc đều sử dụng Younger Futhark, và sau khoảng năm 1100, chúng giảm dần. Ví dụ, ở Đan Mạch, bia đá cuối cùng được biết đến là vào khoảng năm 1200. Trong giai đoạn này, ngôn ngữ Bắc Âu cổ cũng phát triển, nhưng vì các bản khắc sử dụng ngôn ngữ công thức (tên, mối quan hệ, chức danh) nên chúng ta thường có thể phiên âm và dịch chúng một cách chính xác. Các ấn phẩm hiện đại như cơ sở dữ liệu Rundata cung cấp phiên âm từng dòng, văn bản Bắc Âu cổ và bản dịch tiếng Anh cho mỗi bia đá. Thách thức chính về ngôn ngữ là những người chạm khắc thời trung cổ thường bỏ qua các nguyên âm ngắn và sử dụng các cách viết không theo quy ước, nhưng những vấn đề đó được các nhà nghiên cứu về rune hiểu rõ.

Sau năm 1200 sau Công nguyên, chữ viết rune ở Scandinavia chỉ còn tồn tại dưới dạng đặc biệt (như chữ rune Dalecarlian được sử dụng ở nông thôn), do đó, chữ rune trên bia đá về cơ bản ghi lại sự kết thúc của một truyền thống kéo dài hàng thiên niên kỷ.

Ai đã tạo ra đá rune? Người chế tác rune, thợ khắc và xưởng chế tác

Đá rune được các gia đình danh giá (tù trưởng nông trại, chiến binh, người cai trị) đặt làm và được chạm khắc bởi các bậc thầy rune – những nghệ nhân vừa có thể khắc vừa viết rune. Đến thế kỷ 11, việc chạm khắc đá rune đã phần nào trở nên chuyên nghiệp. Các dòng chữ khắc thường ghi lại tên của người thợ. Ví dụ, ở Uppland, chúng ta tìm thấy nhiều viên đá được ký bởi các bậc thầy rune nổi tiếng: Balle (người đã ký 24 viên đá), Œpir (khoảng 50 viên đá có chữ ký, và 100 viên khác được cho là), Åsmund, Visäte, Fot, và những người khác. Những nghệ nhân này đôi khi đi khắp nơi; tên tuổi của họ xuất hiện ở khắp các vùng miền.

Về mặt kỹ thuật, việc nâng và khắc chữ lên một tảng đá là một nỗ lực của nhiều người. Các vị bảo trợ chọn một tảng đá phù hợp, kéo nó thẳng đứng (một nhiệm vụ kỹ thuật), và sau đó người thợ khắc chữ rune sẽ khắc nó. Các thí nghiệm khảo cổ học xác nhận rằng những tảng đá này được chạm khắc bằng đục sắt và búa, theo một quy trình ba bước: tạo hình thô, làm nhẵn bề mặt và đục các đường rune. Đây là lý do tại sao chữ tương đối nông và đều đặn. Tất nhiên, không có máy khoan khí nén hay dụng cụ điện nào cả.

Sự bảo trợ: Thường thì một góa phụ hoặc con trai đã đặt làm bia đá (ví dụ, dòng chữ khắc sẽ ghi "người này đã dựng bia đá này để tưởng nhớ cha mình"). Một bia đá ở Uppland (U 687) đáng chú ý vì nó được một người phụ nữ dựng lên cho chồng mình, cho thấy phụ nữ có thể tôn vinh người thân theo cách này. Do đó, những viên đá này phản ánh mạng lưới tinh hoa địa phương: các gia đình giàu có đã bỏ tiền ra mua chúng. Chi phí và công sức bỏ ra cho thấy những viên đá rune là biểu tượng uy tín của trí nhớ và sự giàu có.

Những dòng chữ rune nói gì (công thức và bản dịch)

Hầu hết các văn bản rune đều tuân theo một công thức tưởng niệm chuẩn. Dòng chữ khắc điển hình (bằng tiếng Bắc Âu cổ) đại loại như sau: “X raised this stone in memory of Y, his [relationship].” Ví dụ, nhiều viên đá Thụy Điển bắt đầu “X hãy để hòn đá này được nâng lên tại Y, con trai của ông.(“X đã dựng bia đá này để tưởng nhớ Y, con trai ông”). Những ghi chép này ghi rõ tên người đã khuất, người đỡ đầu và mối quan hệ. Bia đá cũng có thể ghi rõ tước hiệu hoặc hành động (“ông ấy là một người tốt”, “hy sinh trong chiến trận”, v.v.). Dòng cuối cùng của bia đá Cơ Đốc giáo Viking thường gợi lên một lời cầu nguyện, ví dụ: “Chúa phù hộ cho tinh thần của anh ấy” (“Xin Chúa phù hộ linh hồn ông”), và một cây thánh giá được khắc nổi bật.

Các dòng chữ khắc thường có thể được dịch chính xác bởi các chuyên gia. Mỗi rune được phiên âm (chuyển đổi sang chữ cái Latinh), tạo ra một văn bản tiếng Bắc Âu cổ. Các mục Rundata cho mỗi phiến đá cung cấp bản dịch tiếng Anh. Ví dụ, bản dịch có thể như sau: “Ragnvaldr đã cho dựng tấm bia đá này để tưởng nhớ Jôrundr, anh trai của ngài. Cầu xin Chúa phù hộ linh hồn ngài.” Một số bia đá thậm chí còn có những bài thơ ngắn hoặc những câu thơ điệp âm (đoạn thơ trên bia đá Karlevi rất nổi tiếng). Một số bia đá còn có lời nguyền cảnh báo về việc phá hoại.

Vì cách diễn đạt quá cứng nhắc, hầu hết các văn bản đều rất dễ hiểu. Những nhược điểm chính là: vết mòn trên đá có thể làm mờ chữ cái, cách viết khác thường đòi hỏi sự học hỏi, và bảng chữ cái 16 rune đòi hỏi phải có cách viết sáng tạo (như chữ cái kép hoặc rune biểu thị nhiều âm thanh). Nhưng trên thực tế, bất kỳ du khách nào đọc một dòng chữ được phiên âm đúng cách đều có thể hiểu đúng nghĩa. Ví dụ, ghi chú tiếng Anh trên bia đá rune Simris tại di tích được diễn giải lại như sau: “Bjǫrngeirr đã dựng bia đá này để tưởng nhớ Hrafn, anh trai của ông; ông là thegn của Gunnulfr ở Thụy Điển”, cho thấy cách tên và vai trò được thể hiện.

Phong cách, biểu tượng và họa tiết

Đá Rune cũng là một tác phẩm nghệ thuật. Phong cách chạm khắc giúp xác định niên đại của chúng. Đá Rune thời kỳ đầu (khoảng năm 980–1015) được khắc theo phong cách RAK ​​(dải chữ thường, không có đầu động vật). Đá Rune sau này vào thế kỷ 11 có hình dạng động vật tinh xảo: chúng được phân loại là Nhẫn giàu có (Pr1–Pr2) và Thùng phiếu Phong cách (Pr3–Pr5). Trong phong cách Ringerike, dải chữ rune thường kết thúc bằng hình đầu thú được khắc nghiêng; phong cách Urnes có những con rắn siêu mảnh, quấn vào nhau. Việc phát hiện những đặc điểm này giúp xác định niên đại và kết nối các viên đá với nghệ thuật Viking rộng lớn hơn.

Chung các mẫu trên đá rune bao gồm:

  • Tàu: Một số ít đá khắc họa hình ảnh thuyền dài của người Viking. Những hình ảnh này (với mái chèo, khiên, đôi khi là cột buồm hoặc thánh giá) có thể tượng trưng cho các chuyến hải hành hoặc tín ngưỡng tang lễ. Khoảng 17 phiến đá rune của Thụy Điển và 8 phiến đá rune của Đan Mạch có hình ảnh tàu thuyền. Xem ví dụ về các phiến đá Södermanland thế kỷ thứ 9.
  • Chữ thập: Đến thế kỷ 11, thánh giá Kitô giáo xuất hiện trên nhiều tảng đá (đôi khi là viền hoặc biểu tượng trung tâm). Ví dụ, các bia đá rune ở Uppsala thường có hình thánh giá nổi bật được khắc trên nền đá. Điều này đánh dấu người quá cố là Kitô hữu.
  • Búa của Thor (Mjölnir): Ngược lại, một số đá rune hiển thị hình dạng búa (hoặc nói rõ ràng là “Thor đã thánh hóa những chữ rune này”). Năm viên đá gợi lên hình ảnh thần Thor, và bốn hoặc năm viên thậm chí còn khắc họa chiếc búa của thần. Các học giả giải thích đây là sự đối lập của người ngoại giáo với cây thánh giá.
  • Mặt nạ hoặc khuôn mặt: Một số viên đá (ví dụ như Đá Mặt Nạ Gren) có hình mặt người hoặc mặt nạ quái vật được chạm khắc lớn phía trên văn bản. Đây có thể là biểu tượng bảo vệ hoặc vật trang trí nghệ thuật.
  • Động vật và rồng: Nhiều viên đá sử dụng hình rắn hoặc rồng làm dải chữ rune. Hình ảnh những con thú (sói, rắn) và đầu của chúng đan xen hiện ra, gợi nhớ đến nghệ thuật chạm khắc kim loại thời bấy giờ.

Khi nhìn lướt qua những chữ rune và hình ảnh trên đá, người ta đọc được một lớp mã hóa văn hóa: ví dụ, một cây thánh giá tượng trưng cho đức tin Cơ Đốc, một khuôn mặt đeo mặt nạ hay một con rồng uốn lượn gợi nhớ đến thần thoại ngoại giáo. Tóm lại, đá được “sáng tác” một cách cẩn thận – từ bảng chữ cái đến hình ảnh – để truyền tải địa vị, đức tin và bản sắc.

Những viên đá rune nổi tiếng và câu chuyện của chúng

Đá rune Rök là gì và tại sao nó lại quan trọng?

Đá khói khói (Östergötland, Thụy Điển – Rundata Ög 136). Được dựng lên vào khoảng năm 800–850 sau Công nguyên, nó mang dòng chữ rune dài nhất được biết đến trên bất kỳ tảng đá nàoĐược một người đàn ông tên Varinn nuôi dưỡng cho con trai mình (có thể là Vámod), nó chứa khoảng 760 chữ rune mang đậm chất thi ca. Văn bản này nổi tiếng là bí ẩn – nó đề cập đến những nhân vật huyền thoại (như Vua Theodoric) và những câu đố thần thoại. Rök thường được mô tả là "tác phẩm văn học Thụy Điển đầu tiên". Các nhà ngôn ngữ học và sử gia nghiên cứu nó vì những gì nó tiết lộ về hệ tư tưởng thời Viking.

Thăm: Bia đá Rök nằm cạnh Nhà thờ Rök gần Ödeshög. Ngày nay, bia đá được bảo vệ dưới mái che bằng gỗ để làm chậm quá trình xói mòn. Du khách có thể đi bộ xung quanh (có đặt bảng hướng dẫn đọc). Bia đá được chạm khắc nhiều mặt, vì vậy bạn có thể cần di chuyển để xem hết các chữ rune. Gần đó có một bảng thông tin với bản dịch tiếng Anh. Để chụp ảnh, tốt nhất nên thắp đèn vào buổi sáng hoặc chiều muộn.

Đá Jelling là gì và tại sao chúng lại nổi tiếng?

Jelling Stones (Jutland, Đan Mạch – Rundata DR 41–42). Hai tảng đá lớn từ khoảng năm 965 sau Công nguyên được Vua Harald dựng lên Bluetooth. Một (DR 41) tuyên bố: “Vua Harald đã ra lệnh làm những chữ rune này để tưởng nhớ Gorm, cha của ông, và Thyra, mẹ của ông… Harald là người đã giành được toàn bộ Đan Mạch và Na Uy và biến người Đan Mạch thành người theo đạo Thiên chúa.”. Viên đá nhỏ hơn (DR 42) do cha của Harald xây dựng chỉ đơn giản là để tưởng nhớ Nữ hoàng Thyra. Những viên đá này mạnh dạn tuyên bố sự thành lập vương quốc Đan Mạch và việc cải đạo sang Cơ đốc giáo. Chúng thường được gọi là "giấy khai sinh" của Đan Mạch.

Thăm: Những phiến đá này nằm trong nghĩa trang Jelling, một phần của Di sản Thế giới được UNESCO công nhận. Chúng được trưng bày công khai và có các tấm bảng dịch thuật. Gần đó là một trung tâm du khách về các vị vua Viking. Những phiến đá này rất dễ chụp ảnh ngang tầm mắt. Chữ rune trên phiến đá lớn hơn rất rõ ràng; vào những ngày nắng, hãy sử dụng ánh sáng gián tiếp để giảm bớt bóng tối. Chúng là điểm tham quan không thể bỏ qua đối với lịch sử Viking, và hàng năm, hàng ngàn người đến công viên Jelling để chiêm ngưỡng thông điệp của Harald.

Böksta Runestone (Uppland, Thụy Điển – U 855)

Được xây dựng khoảng năm 1050 SCN gần Uppsala, phiến đá này nổi tiếng với hình ảnh sống động. Nó khắc họa cảnh săn bắn thay vì những nhóm người uốn lượn: một chiến binh cưỡi ngựa đang dùng giáo đâm một con nai sừng tấm, cùng với chó săn và một con chim ưng (có lẽ tượng trưng cho các loài chim của Odin). Một hình người khác đang trượt tuyết bằng cung (có thể là thần Ullr). Chữ rune được khắc dọc theo một nhóm động vật rộng ở bên trái, có niên đại khoảng năm 1050.

Thăm: Nằm tại Nhà thờ Balingsta, phía nam Uppsala. Nó nằm bên lề đường, không có hàng rào bao quanh. Các hình chạm khắc nổi có ba chiều và dễ nhìn thấy nhất khi đi vòng quanh phiến đá. Màu sắc (chó, nai sừng tấm) vẫn còn hiện rõ một phần. Thường có một biển báo với lời giải thích ngắn gọn. Thời gian trong ngày rất quan trọng - ánh sáng bên hông sẽ làm nổi bật chiều sâu của hình chạm khắc.

Đá Glavendrup (Funen, Đan Mạch – DR 209)

Một tượng đài thế kỷ thứ 10 tại Horne, gần Faaborg. Được khắc bởi một người phụ nữ Ragnhild dành cho chồng bà. Nó chứa 210 chữ rune, văn bản dài nhất của Đan Mạch. Thông điệp bao gồm các đoạn thơ và cầu khẩn thần Thor: “Thórr làm cho rune này bắt đầu” (Thor thánh hóa những chữ rune này). Nó kết thúc bằng một lời nguyền dành cho bất kỳ ai phá hủy viên đá – một ví dụ hiếm hoi về tư duy ma thuật của người Viking trên một đài tưởng niệm.

Thăm: Tảng đá nằm trong một hàng rào nhỏ tại Nhà thờ Horne trên đường Funen. Các biển báo cung cấp bản dịch và giải thích lời cầu nguyện Thor. Tảng đá được phơi sáng tốt, vì vậy hãy chụp ảnh vào giữa trưa hoặc chiều để có độ rõ nét tốt nhất. Đây là một viên đá rune mang tính biểu tượng của Đan Mạch, thể hiện sự tồn tại của tôn giáo Bắc Âu trong thời đại Cơ đốc giáo. Gần đó, bạn cũng có thể tham quan các triển lãm tại bảo tàng Thời đại Viking ở Odense.

Simris Runestone (Skåne, Thụy Điển – DR 344)

Một phiến đá khoảng năm 1050 sau Công nguyên từ miền nam Thụy Điển, nổi tiếng với văn bản trên đó. Được khắc bởi Bjǫrngeirr cho anh trai của mình Quạ, nó nói Hrafn là "thegn của Gunnulfr trong Thụy Điển” – một trong những lần xuất hiện sớm nhất của tên này Thụy Điển. Phong cách là Urnes (những con rắn mảnh mai đan xen vào nhau).

Thăm: Nằm cạnh Nghĩa trang Simris trên bờ biển (gần Ystad). Nó được tìm thấy từ bức tường nhà thờ và được đặt bên ngoài. Các chữ rune rõ ràng nhưng đã bị phong hóa; một tấm bảng tại địa điểm này giải thích "Sveþiuþu". Phiến đá này thu hút sự chú ý về mặt lịch sử vì nó đề cập đến "Sverige". Hãy chụp ảnh dưới ánh sáng dịu nhẹ; buổi sáng là thời điểm lý tưởng để chụp ảnh.

Đá Tullstorp (Skåne, Thụy Điển – Mặt trời 54)

Được chạm khắc vào khoảng năm 1000 sau Công nguyên tại Nhà thờ Tullstorp. Tấm bia đá này mô tả một cách ấn tượng hình ảnh một con tàu Viking hoàn chỉnh (khiên trên thân tàu, cột buồm và cây thánh giá lớn trên cánh buồm). Dòng chữ khắc ghi "Þorulf·let·reisa·stain·þansi…", cho biết người chạm khắc. Thorulf. Thánh giá của Thiên Chúa giáo gợi ý về đức tin thế kỷ 11, nhưng hình ảnh con tàu lại là họa tiết đầy tự hào của người Viking.

Thăm: Nó nằm ngay bên đường, cạnh Nhà thờ Tullstorp (gần Malmö-Lund). Không có hàng rào; bạn có thể tự do đến gần. Có một biển chỉ dẫn ngắn gọn. Vì nó khá thấp so với mặt đất, hãy đến thăm khi mặt trời chiếu sáng (vào buổi chiều hoặc trước đó một chút). Nghệ thuật trên đá khiến nó trở thành điểm nhấn của vòng tròn đá runestone ở Scania.

Erik's Cross (Uppland, Thụy Điển – U 1173)

Một cây thánh giá bằng đá có khắc chữ rune, được chạm khắc vào khoảng năm 1050 sau Công nguyên. Nằm cạnh Nhà thờ Rönö, cây thánh giá này tưởng niệm Erik, con trai của Hjólmundur. Dòng chữ (do bậc thầy chữ rune Åsmund khắc) chạy quanh hai cánh thánh giá và thậm chí còn đánh dấu mộ của Erik. Tượng đài này sở hữu một trong những dòng chữ khắc được bảo tồn lâu nhất ở Thụy Điển.

Thăm: Nằm tại một ngã rẽ ven đường (Rönövägen 1) gần Skokloster. Hình chữ thập và các chữ rune dễ dàng nhìn thấy. Một tấm bảng thông tin dịch tiếng Na Uy cổ. Nó minh họa cách các chữ rune đôi khi được biến thành chữ thập khắc sau khi cải đạo. Sự thuận tiện của nó (trên đường bộ) khiến ngay cả những du khách bình thường cũng thường đưa nó vào các tour du lịch khu vực Uppsala.

Jarlabanke's Stones (Uppland, Thụy Điển – ví dụ U 127, U 140)

Một tập hợp các dòng chữ khắc có liên quan chặt chẽ của thủ lĩnh Jarlabanke Ingefastsson ở Täby/Vallentuna. Một người nổi tiếng tự hào: “Jarlabanki đã dựng lên tảng đá này và làm con đường đắp cao này cho di sản của gia đình ông để tưởng nhớ đến chính mình.“về cơ bản là một sự tự tưởng niệm (nâng một tảng đá thứ hai thay cho tảng đá đầu tiên). Những tảng đá khác đánh dấu những cây cầu và đất đai của gia đình; một tảng đá là một phần của bức tường nhà thờ thời trung cổ.

Thăm: Những viên đá này được tập trung ở phía bắc Stockholm. Runriket Đường mòn (do Stockholm Tourism quản lý) bắt đầu từ cầu Jarlabanke. Một vòng tự hướng dẫn với các biển chỉ dẫn sẽ dẫn bạn qua hàng chục tảng đá, bao gồm một tảng đá do vợ ông khắc chữ và một tảng đá do bậc thầy rune Fot khắc. Đường đi xuyên qua rừng thông; hãy mang theo bản đồ (hoặc ứng dụng Runkartan).

Karlevi Runestone (Öland, Thụy Điển – Bia 1)

Một phiến đá Öland thế kỷ thứ 10 nổi tiếng với bài thơ cổ Norse. Văn bản chữ rune của nó bao gồm một khổ thơ bằng Tiếng Bắc Âu cổ (một nhịp điệu điệp âm), được cho là do một vị vua hấp hối thốt ra. Hình ảnh bao gồm một thanh kiếm và có thể là một con tàu. Nó lưu giữ một trong số ít những câu thơ hoàn chỉnh của thời đại Viking.

Thăm: Nằm ngay phía nam cầu Öland, gần nhà thờ Karlevi. Nằm ngoài trời, cạnh một con đường; hãy tìm một biển báo nhỏ. Đá hơi nghiêng. Thường có biển báo tiếng Anh. Đây là một điểm dừng chân dễ dàng trên đường lái xe quanh đảo.

Tune Stone (Akershus, Na Uy – N 65)

Được chạm khắc vào khoảng năm 900 SCN, đây là phiến đá rune lớn nhất Na Uy. Được tìm thấy tái sử dụng trong một nhà thờ, phiến đá khắc tên hai người đàn ông (Gulli và anh trai ông) và cầu khẩn thần Thor. Ngôn ngữ trên phiến đá hoàn toàn là tiếng Bắc Âu cổ. Nó cao hơn 1,6 mét.

Thăm: Viên đá Tune hiện đang được trưng bày tại Bảo tàng Lịch sử Văn hóa (Đại học Oslo). Nó được đặt trong nhà, phía sau kính (để điều chỉnh ánh sáng). Viên đá này cho thấy Na Uy, giống như Thụy Điển, có nghệ thuật chạm khắc đá đáng kể – nhưng hầu hết các viên đá Norse đều đã bị đốn hạ hoặc tái sử dụng. Nếu bạn ở Oslo, hãy đến sảnh Viking của bảo tàng để chiêm ngưỡng nó.

Đá rune Varangian, Anh và Hy Lạp: Người Viking ở nước ngoài

Một loại đá rune đặc biệt tưởng nhớ những người Bắc Âu đã ra nước ngoài. Đá rune Anh (khoảng 30 viên) có ghi những điều như “Ông mất ở Anh" hoặc "lớn lên ở Anh”, phản ánh sự phục vụ của người Viking trong quân đội Anglo-Saxon. Tương tự, khoảng 29 viên đá rune (thường được gọi là Hy Lạp-đá rune) đề cập đến những chuyến đi đến “Hy Lạp” (cách nói thời trung cổ của Đế chế Byzantine) – những điều này tưởng niệm những người Scandinavia trong Đội cận vệ Varangian. Đá rune Ingvar (26 di tích ở Thụy Điển) kể về một cuộc thám hiểm năm 1040 sau Công nguyên dọc theo sông Volga/Caspian (“Serkland”). Tóm lại, những phiến đá này cho thấy hình ảnh người Viking ở Byzantium, Kievan Rus, Anh và thế giới Hồi giáo. Chúng đóng vai trò như những mảnh ghép của một cuốn nhật ký du lịch Viking được khắc trên quê hương.

Ví dụ: Uppsala có một cụm bia đá "Hy Lạp" dành cho những người đã chết cùng người Hy Lạp. Nếu bạn đến thăm Gamla Uppsala hoặc Gotland, hãy tìm những dòng chữ khắc ghi rằng “Hann fell i Austarla″ (rơi ở phía Đông) hoặc “Ông ấy đã du hành cùng Yngvar ở Serkland.” Đây không phải là những hạng mục riêng biệt mà là một phần của kho tàng văn khắc Bắc Âu đồ sộ. Chúng chứng minh rằng cộng đồng người Viking lưu vong đã để lại những ghi chép từ cửa ngõ Scandinavia đến tận châu Âu và châu Á.

Tài nguyên hẹn hò, lập danh mục và học thuật

  • Hẹn hò & phong cách: Các nhà khảo cổ học xác định niên đại của các bia đá theo phong cách nghệ thuật và ngôn ngữ. Hệ thống đồng cỏ được sử dụng: RAK (khoảng 980–1015), Pr1–Pr2 (Ringerike, khoảng 1010–1050), Pr3–Pr5 (Urnes, khoảng 1050–1130). Nếu một phiến đá có chữ Urnes đan xen với chữ rune, thì có khả năng nó có niên đại từ giữa thế kỷ 11 trở về sau. Nếu chữ rune là chữ Latinh chuyển tiếp (như dấu chấm) Tôi (hoặc theo quy ước tiếng Latinh), điều này cũng thu hẹp niên đại. Trong một số trường hợp hiếm hoi, những viên đá được tìm thấy trong các lớp khảo cổ có niên đại cho biết niên đại tuyệt đối.
  • Cơ sở dữ liệu Rundata: Về mặt nghiên cứu, công cụ chính là Rundata, một dự án đang được triển khai, chuyên lập danh mục các bia ký Bắc Âu. Mỗi bia ký đều có một mã định danh (ví dụ: U 489 cho bia Uppland #489, DR 209 cho bia Đan Mạch). Một mục nhập Rundata cung cấp phiên âm tiếng Bắc Âu cổ, bản dịch tiếng Anh và tài liệu tham khảo. Cơ sở dữ liệu (trực tuyến và bản in) liệt kê hơn 6.500 bia ký. Nó bao gồm tọa độ GPS, trích dẫn thư mục và chú thích.
  • Tập hợp và hướng dẫn: Các tài liệu tham khảo đã công bố chính thức là Chữ khắc rune của Thụy Điển tập (tiếng Thụy Điển) và Chữ khắc rune của Đan Mạch. Những cuốn sách này cung cấp đầy đủ các phiên bản học thuật. Sách hiện đại tiện dụng bao gồm Ngôn ngữ Viking (Đúng), Rune: Đọc quá khứ (Sawyer) và hướng dẫn bảo tàng. Các trang web (như runeberg.org/rundata) cho phép tra cứu. Khi trích dẫn, cách tốt nhất là cung cấp ID Rundata và nguồn (ví dụ: SRI, Tiến sĩ (tham khảo). Khách du lịch thường dựa vào bản dịch Rundata tiếng Anh, nhưng các công trình nghiêm túc nên trích dẫn các ấn bản học thuật hoặc ấn phẩm chính (thường được liệt kê trong mục Rundata).

Bảo tồn và bảo vệ runestones

Đá Rune là di tích được bảo vệ quốc gia. Ở Thụy Điển và Đan Mạch, mọi hành vi di dời hoặc phá hoại đều là bất hợp pháp. Nhiều tảng đá quan trọng đã được rào chắn hoặc che phủ để bảo tồn (mái đá Rök là một ví dụ điển hình). Các cơ quan di sản (Riksantikvarieämbetet ở Thụy Điển, NatMus ở Đan Mạch) giám sát các di tích chính. Các nỗ lực bảo tồn bao gồm việc nhẹ nhàng làm sạch địa y hoặc rêu (tuy nhiên, tránh cạo quá mạnh vì có thể làm hỏng lớp gỉ đồng) và kiểm soát thảm thực vật gần đó. Nếu một tảng đá rơi xuống, các chuyên gia sẽ ghi chép lại và dựng lại ngay lập tức.

Các mối đe dọa phổ biến là môi trường: mưa axit và bụi đường có thể lắng đọng trong các tác phẩm chạm khắc, và các chu kỳ đóng băng-tan băng dần dần làm nứt đá. Khách du lịch phải tuân theo biển báo: không chạm vào các tác phẩm chạm khắc, trèo lên đá hoặc chà xát (có thể làm tăng sạn vào các rãnh). Nếu bạn nhận thấy một hòn đá bị rơi hoặc bị phá hoại, hãy báo cáo với bảo tàng địa phương - bất kỳ thiệt hại nào đối với di sản này đều được xem xét rất nghiêm túc. Các dự án được tài trợ bằng tiền quyên góp thậm chí đã lắp thêm các tấm kính bảo vệ vào một số hòn đá (mặc dù những người theo chủ nghĩa thuần túy tranh luận về điều này). Trên thực tế, bạn sẽ thấy nhiều hòn đá đứng trên các cánh đồng trống; hãy coi chúng như những hiện vật lịch sử dễ vỡ. Bằng cách ở lại, không dùng phấn và tuân thủ chung các quy tắc của địa điểm, du khách giúp đảm bảo những tác phẩm chạm khắc ngàn năm này tồn tại lâu dài.

Cách tham quan các di tích Runestone (lập kế hoạch và hành trình du lịch)

Có – đá rune có thể được tự do tham quan, và nhiều viên đá thậm chí còn nằm trên những con đường đông đúc. Vì đá chủ yếu nằm trên đất công (lề đường, công viên, nghĩa trang), bạn có thể tự do tiếp cận chúng. Pháp lý/đạo đức: Luôn tôn trọng quyền sở hữu tài sản – nếu có đá trên ruộng của người khác, hãy xin phép. Tuyệt đối không được đào bới các mảnh vỡ; theo luật pháp Scandinavia, bất kỳ hiện vật nào được tìm thấy đều phải được báo cáo. Không cố gắng đào bới một mảnh đá bị chôn vùi ngay cả khi bạn nghĩ đó là một mảnh đá. Nếu đến thăm nghĩa trang, hãy ăn mặc lịch sự và tránh gây ồn ào. Nhìn chung, việc chụp ảnh được phép (không cần giấy phép đặc biệt trừ khi chụp ảnh thương mại).

Hành trình mẫu: Có những tuyến đường được lên kế hoạch trước. Ví dụ:

  • Vòng Stockholm–Runriket–Uppsala (1 ngày): Từ Stockholm, lái xe hoặc đi tàu đi làm về phía bắc đến Vallentuna/Täby. Đi bộ đường dài Runriket Đường mòn (vòng quanh Vallentunasjön) để xem khoảng 100 viên đá. Sau đó tiếp tục đến Uppsala (20–30 phút lái xe): tham quan Bảo tàng Gamla Uppsala (nơi có triển lãm chữ rune tuyệt vời) và sau đó xem một số viên đá xung quanh nhà thờ cũ. Quay lại qua Sigtuna vào buổi tối để xem thêm đá nếu thời gian cho phép.
  • Đan Mạch (2 ngày): Ngày 1: Jutland – Jelling (ngắm tảng đá Harald lớn), sau đó di chuyển đến Aarhus hoặc Viborg để tìm các tảng đá Rune khác tại chỗ hoặc trong các bảo tàng. Ngày 2: Funen – xem tảng đá Glavendrup ở Horne, và có thể cả những tảng đá ở Odense. Ngoài ra còn có những tảng đá dọc theo bờ biển Bornholm nếu bạn đi phà đến đó.
  • Gotland (1 ngày): Thuê xe ở Visby, sau đó lái xe dọc đường vành đai: dừng chân tại Stora Hammars và các bức tượng đá Tängelgårda, đá Viklau (có ba cây thánh giá), và Karlevi trên đảo Öland (có thể đến bằng cầu). Bảo tàng Gotland ở Visby có các đường chạy trong nhà.
  • Na Uy (1 ngày): Vì các phiến đá rune của Na Uy là hiện vật của bảo tàng, một điểm tham quan đáng giá là Bảo tàng Tàu Viking + Bảo tàng Lịch sử Oslo (xem các phiến đá Tune và Dynna). Trên đường đi, hãy ghé thăm công viên gò Borre (những cây thánh giá bằng đá).

Luôn mang giày đi bộ - nhiều tảng đá nằm cách mặt đường vài mét trong cỏ hoặc rừng. Vào mùa hè, hãy mang theo thuốc chống côn trùng và nước. Bên ngoài các điểm tham quan chính, có thể không có quán cà phê, vì vậy hãy chuẩn bị đồ ăn dã ngoại.

  • Khả năng tiếp cận: Một số địa điểm thân thiện với xe lăn. Jelling Stones và công viên có lối đi bằng phẳng. Bảo tàng Gamla Uppsala có thể tiếp cận được (có đường dốc và khu trưng bày trong nhà). Tuy nhiên, nhiều tảng đá nông thôn có chỗ đứng không bằng phẳng. Nếu cần, hãy tham khảo ý kiến ​​của các văn phòng du lịch địa phương: họ thường lưu ý về khả năng tiếp cận (ví dụ: đường mòn Runriket ở Stockholm một phần là đường sỏi). Một cách tiếp cận an toàn là bám vào những tảng đá có bãi đậu xe gần đó hoặc trên vỉa hè.
  • Bằng tàu hỏa hoặc xe buýt: Ở Thụy Điển, tàu điện ngầm (Pendeltåg) chạy từ Stockholm đến Märsta/Uppsala; từ đó bạn có thể đi xe buýt địa phương (ví dụ đến Vallentuna hoặc Gamla Uppsala). Tàu khu vực của Đan Mạch dừng tại Jelling và Odense; xe buýt trung chuyển sẽ đi đến các bãi đá nông thôn. Ở Gotland, xe buýt khu vực hoạt động theo mùa. Ô tô thường là phương tiện hiệu quả nhất, nhưng mạng lưới giao thông công cộng cũng có thể đến hầu hết các địa điểm lớn.
  • Mẹo thực tế: Kiểm tra giờ mở cửa – một số bảo tàng đóng cửa vào mùa đông. Ánh sáng ban ngày dài của mùa hè rất tuyệt, nhưng màu sắc mùa thu cũng rất đẹp trên đá. Nhiều tảng đá không có đèn, vì vậy hãy lên kế hoạch ghé thăm trước khi hoàng hôn buông xuống. Dữ liệu vòng Tọa độ (có sẵn trực tuyến) trong ứng dụng GPS cho các viên đá ở xa. Cuối cùng, hãy tôn trọng bất kỳ dây thừng hoặc rào chắn nào được đặt - chúng bảo vệ các tác phẩm chạm khắc dễ vỡ.

Công cụ cho lĩnh vực này: bản đồ, ứng dụng, mẹo chụp ảnh

  • Bản đồ & Ứng dụng: Các Bản đồ Runestone (Runkartan) Du lịch Uppsala rất tuyệt vời. Nó chỉ ra tất cả các hòn đá ở Uppland (có mô tả) và có sẵn trực tuyến/di động. Tiếng Thụy Điển Forensøk and Danish heritage apps similarly list rune sites by region. Google Maps has markers for major stones (search “Runestone [region]”). Tourist info centers often provide printed rune-trail maps (e.g. Stockholm’s Đi bộ Viking tờ rơi, hoặc Con đường Runic của Gotland).
  • Điều hướng: Tải xuống các dấu vết KML của đá rune (một số di sản có cung cấp những dấu vết này). Sách hướng dẫn vật lý liệt kê các số Rundata – nếu bạn có điện thoại thông minh, hãy tra cứu mục Rundata để biết thêm chi tiết. Một số đá nằm trên các đường mòn đi bộ đường dài có biển báo (biển báo Runriket trông giống như một con rùa).
  • Nhiếp ảnh: Bí quyết là ánh sáng: tránh ánh nắng gay gắt giữa trưa làm phai mờ các hình khắc. Sáng sớm hoặc chiều muộn (chiếu sáng từ bên hông) sẽ làm nổi bật bóng đổ của chữ. Có thể sử dụng đèn LED cầm tay hoặc đèn pin điện thoại vào lúc hoàng hôn để làm nổi bật các chữ rune (nhiều địa điểm cho phép chụp ảnh tự do). Kính lọc phân cực có thể giảm độ chói trên đá ướt. Nhìn chung, bạn không cần giấy phép để chụp ảnh các địa điểm ngoài trời này với mục đích cá nhân. Nếu sử dụng drone, hãy kiểm tra quy định hàng không địa phương (hầu hết các nước Bắc Âu đều cấm drone bay phía trên người hoặc gần các di tích lịch sử).
  • Bánh răng: Nếu bạn định chà xát chữ khắc (được phép trong bảo tàng nhưng không được phép trên đá đứng), hãy chỉ mang theo giấy và than củi mềm. Luôn xin phép nếu không chắc chắn. Mang theo thước dây nhỏ để đo kích thước đá (một số bản đồ di sản có ghi rõ chiều cao và chiều rộng để tham khảo).

Bảo tàng, bản sao và nơi xem đá chữ rune trong nhà

Một số bảo tàng trưng bày bia ký hoặc bản sao:

  • Bảo tàng Uppsala cũ (Thụy Điển): Một điểm nhấn về rune. Bảo tàng lưu giữ những viên đá rune nguyên bản và các mảnh vỡ được tìm thấy ở Uppland. Các triển lãm tương tác cho phép du khách thực hành phiên âm và thậm chí khắc một "viên đá rune giả". Đây là một điểm dừng chân thú vị, đặc biệt dành cho gia đình.
  • Bảo tàng Lịch sử Thụy Điển (Stockholm): Trong phòng trưng bày Viking, bạn sẽ tìm thấy các hiện vật liên quan đến chữ rune; đôi khi các tấm đá rune được cho mượn ở đây.
  • Bảo tàng Quốc gia Đan Mạch (Copenhagen): Bảo tàng trưng bày các hiện vật Viking, bao gồm các vật phẩm khắc chữ rune (bùa hộ mệnh, mảnh phiến đá rune). Triển lãm Harald Bluetooth trưng bày bản sao chữ khắc Jelling và các hiện vật liên quan. Vào cửa miễn phí.
  • Bảo tàng địa phương: Nhiều bảo tàng di sản địa phương có trưng bày đá rune. Ví dụ, Bảo tàng Vallentuna (khu vực Stockholm) có triển lãm “Runar” về Runriket, Bảo tàng Gotland (Visby) có một phần đá hình ảnh/chữ rune lớn và Bảo tàng Lịch sử Bergen cho thấy viên đá rune Eggja. Bảo tàng Bắc Âu ở Stockholm thường có các cuộc triển lãm bản sao chữ rune.
  • Bản sao: Một số phiến đá nổi tiếng đã được đúc ở nước ngoài. Bảo tàng Anh và Bảo tàng Quốc gia (Copenhagen) từng trưng bày một bản sao của chữ rune Sừng Vàng của Đan Mạch (những dòng chữ khắc được tìm thấy). Bạn sẽ thấy bảng chữ cái và biểu đồ chữ rune trong nhiều bảo tàng dân tộc học Bắc Âu.

Nếu bạn không thể đến tận nơi tìm thấy viên đá, việc tìm kiếm nó trong bảo tàng (hoặc một bản đúc chất lượng cao) là một giải pháp thay thế tuyệt vời. Ví dụ, Oslo Bảo tàng Lịch sử Văn hóa có cả dòng chữ Tune và Dynna.

Xác thực và phát hiện hàng giả

Đá rune Viking chính hiệu dễ dàng phân biệt dựa trên niên đại. Đá thật cho thấy hàng thế kỷ phong hóa, địa y bề mặt và phong cách chạm khắc tương đồng với đục sắt thời trung cổ. Ở Scandinavia, hầu như không có "phát hiện" đá rune mới nào – tất cả các loại đá đã biết đều được lập danh mục từ thế kỷ 19 đến thế kỷ 20. Trò lừa đảo rất hiếm. Ví dụ, Đá Rune Kensington khét tiếng (Minnesota, 1898) và những loại đá tương tự khác thường bị coi là đồ giả hiện đại do lỗi thời và chạm khắc mới.

Nếu một viên đá được cho là mới xuất hiện, các chuyên gia sẽ kiểm tra: ngôn ngữ có khớp với ngữ pháp tiếng Bắc Âu cổ không? Các chữ rune được khắc bằng kỹ thuật cổ xưa (đục đẽo) hay bằng công cụ hiện đại? Một mẹo nhỏ: các chữ rune mới khắc trông quá sắc và đen; các chữ rune hơn một thế kỷ đã bị xỉn màu và có các vết nứt nhỏ. Luôn luôn nhìn một viên đá "không rõ nguồn gốc" với thái độ hoài nghi, và khi nghi ngờ, hãy tham khảo ý kiến ​​của một học giả. Tuy nhiên, vì mục đích du lịch thông thường, tất cả các viên đá Scandinavia ven đường đều được chấp nhận là di tích thời Viking đích thực.

Tôi có thể học và tự đọc chữ rune ở đâu?

Có nhiều tài nguyên dành cho người mới bắt đầu. Bảo tàng: Triển lãm của Gamla Uppsala sẽ hướng dẫn bạn tìm hiểu về bảng chữ cái rune và thậm chí cho phép bạn khắc một mẫu. Sách và khóa học: Những lời giới thiệu phổ biến (như của Elmevik) Bí mật của chữ rune) dạy bảng chữ cái Futhark trẻ. Các trường đại học và hội lịch sử đôi khi cung cấp các khóa học ngắn hạn về nghiên cứu chữ viết. Trực tuyến: Cơ sở dữ liệu văn bản Runic Scandinavia (Rundata) có hướng dẫn về bảng chữ cái rune. Các trang web như Omniglot liệt kê các rune dưới dạng biểu đồ.

Một phương pháp thực tế: ghi nhớ 16 ký tự Futhark Trẻ và âm của chúng. Sau đó, lấy một đoạn văn bản rune ngắn (từ Rundata hoặc một cuốn sách) và cố gắng phiên âm lại sang tiếng Bắc Âu Cổ. Các diễn đàn và bài viết trên Wikipedia có thể giúp bạn sửa lỗi. Hãy nhớ rằng việc khắc rune bỏ qua một số nguyên âm; luyện tập sẽ giúp ích. Nhiều du khách cảm thấy việc "giải mã" một dòng chữ tưởng niệm hoặc tên đơn giản khi nhìn vào một tấm bia đá là một điều thú vị. Tóm lại, việc học rune khá dễ dàng với các biểu đồ trực tuyến và một chút luyện tập.