Venice, viên ngọc của biển Adriatic
Với những kênh đào lãng mạn, kiến trúc tuyệt vời và ý nghĩa lịch sử to lớn, Venice, một thành phố quyến rũ trên Biển Adriatic, hấp dẫn du khách. Trung tâm tuyệt vời của…
Mục lục
Các từ “bazaar”, “souk” và “market” đều ám chỉ các trung tâm thương mại, nhưng sắc thái của chúng lại gợi ý về lịch sử và khu vực. Bazaar bắt nguồn từ tiếng Ba Tư “bāzār”, ban đầu có nghĩa là chợ công cộng hoặc khu thương mại. Nó du nhập vào các ngôn ngữ châu Âu thông qua tiếng Ý vào thế kỷ 16. Trong lịch sử, nó dùng để chỉ một khu chợ có mái che hoặc khu phố mua sắm, đặc biệt là ở Trung và Tây Á. Souk (tiếng Ả Rập “sūq”) cũng có nghĩa là chợ, thường là ngoài trời và nằm ở trung tâm của một thành phố Trung Đông. Trong ngữ cảnh tiếng Tây Ban Nha hoặc tiếng Bồ Đào Nha, mercado dùng để chỉ một khu chợ hoặc hội trường mở. Trên khắp châu Á, các thuật ngữ như haat (Ấn Độ/Bangladesh) hoặc pasar (Malaysia/Indonesia) cũng biểu thị một khái niệm tương tự.
Những khu chợ này có từ lâu đời hơn nhiều so với du lịch hiện đại. Nhiều khu chợ được hình thành từ các caravanserais hoặc nhà nghỉ caravan từng nằm rải rác trên các tuyến đường thương mại. Dọc theo Con đường Tơ lụa cổ đại – một mạng lưới rộng lớn nối liền Trung Quốc với La Mã – các thương nhân trao đổi lụa, gia vị, đồ sứ và ý tưởng khi đi qua các tiền đồn. Ngay cả ngày nay, các khu chợ dọc theo những tuyến đường này vẫn là ngã tư văn hóa. Ví dụ, hệ thống chợ lịch sử của Ba Tư đã phát triển thịnh vượng dưới thời Safavid (thế kỷ 16–18), trong khi các sultan Ottoman đã thành lập các bedestens (chợ có mái che) ở Istanbul, Cairo và nhiều nơi khác.
Qua nhiều thế kỷ, các khu chợ đã phát triển. Các khu chợ thời Trung cổ và đầu hiện đại vừa là trung tâm giao lưu xã hội vừa là nơi các phường hội và đoàn lữ hành gặp gỡ. Trong thế kỷ 20 và 21, nhiều khu chợ đã được hiện đại hóa một phần: một số khu chợ ngoài trời hiện có lối thanh toán tự động, và các khu chợ có mái che thậm chí có thể có cả trung tâm thương mại. Tuy nhiên, phong cách truyền thống thường vẫn được duy trì. UNESCO công nhận các quảng trường như Djemaa el-Fna ở Marrakesh là di sản văn hóa phi vật thể, và Grand Bazaar ở Istanbul đôi khi vẫn được gọi là một trong những “trung tâm mua sắm” đầu tiên trên thế giới. Hiểu được sự phát triển này giúp du khách xem các khu chợ như những bảo tàng sống về thương mại, nơi các mô hình cổ xưa hòa quyện với các thẻ giá kỹ thuật số.
Không phải tất cả các khu chợ đều giống nhau. Một cách thiết thực để định hình thế giới chợ là dựa vào hình dáng bên ngoài và đặc điểm riêng. Một đầu là các khu chợ có mái che – những mê cung đường phố trong nhà dưới mái vòm bằng gạch hoặc gỗ. Ví dụ: Chợ Lớn ở Istanbul và Chợ Khan el-Khalili ở Cairo. Những khu chợ này thường xuất hiện ở các thủ đô hoặc các thành phố giao lộ. Ngược lại, các khu chợ ngoài trời (agora, piazza hoặc pasar) tràn ra các quảng trường hoặc gian hàng ngoài trời (ví dụ: Chợ Boqueria ở Barcelona, Chợ Chandni Chowk ở Delhi). Nhiều thành phố có chợ đêm (phổ biến ở châu Á) chỉ mở cửa sau khi hoàng hôn buông xuống, như Chợ Shilin ở Đài Bắc hoặc Chợ Rod Fai ở Bangkok; những khu chợ này nhộn nhịp với ẩm thực đường phố và các chương trình giải trí trực tiếp.
Một trục khác là chuyên môn hóa hàng hóa. Theo truyền thống, các thương nhân tổ chức chợ theo từng mặt hàng: chợ gia vị (chứa đầy nghệ, nghệ tây, tiêu), chợ vàng (thỏi vàng miếng và trang sức), chợ vải (lụa và len), chợ thực phẩm, hay thậm chí là chợ caravanserai dành riêng cho khách du lịch. Ngày nay, nhiều chợ vẫn theo đuổi những phân khúc này. Ở Istanbul, một khu vực có thể tràn ngập thảm và kilim, khu vực khác lại bày bán đồ bạc và khăn quàng cổ. Chợ vàng Deira ở Dubai nổi tiếng với những món trang sức lấp lánh, trong khi chợ gia vị gần đó tràn ngập hương trầm và các loại trà đặc biệt. Ở Delhi, những khu chợ mở sôi động bán đủ thứ, từ khăn choàng lụa đến dầu Ayurvedic.
Phân loại thực tế theo khu vực/chuyên ngành:
Một bảng đơn giản (khu vực × chuyên ngành) có thể hướng dẫn du khách:
Đặc điểm của mỗi khu chợ đến từ sự kết hợp giữa bối cảnh và hàng hóa. Các phần sau sẽ giới thiệu hàng chục khu chợ nổi tiếng theo từng khu vực – mỗi tiểu mục nhỏ sẽ ghi chú “nên mua gì, cách đến đó, giờ mở cửa, an toàn”.
Dưới đây là khảo sát theo khu vực về các chợ nổi tiếng. Mỗi mục đều nêu rõ vị trí, lịch sử và đặc sản.
Nằm giữa lòng Istanbul cổ kính là khu chợ Grand Bazaar, một công trình kiến trúc từ thế kỷ 15 với 61 con phố có mái che, từng là trái tim của thương mại Ottoman. Được Quốc vương Mehmet II cho xây dựng vào năm 1461, những sảnh đá rộng lớn của khu chợ từng là nơi lưu trữ đá quý, gia vị và lụa từ khắp đế chế. Ngày nay, nơi đây vẫn là chốn thần tiên của du khách: khoảng 4.000 cửa hàng nằm dọc các lối đi, mỗi cửa hàng đều được một gia đình chăm sóc, đan xen bí quyết kinh doanh qua nhiều thế hệ vào từng sản phẩm.
Khi hoàng hôn buông xuống, quảng trường Jemaa el-Fna rộng lớn ở Marrakech như biến thành một cơn lốc cảm xúc. Từng là nơi tập trung của các đoàn lữ hành, ngày nay hàng trăm gian hàng ẩm thực đã chiếm trọn quảng trường và hàng chục nghệ sĩ biểu diễn tạo nên bầu không khí lễ hội. Liền kề quảng trường này là một khu chợ sầm uất, có niên đại từ thế kỷ 11, được bao quanh bởi những bức tường đất son. Nhiều nghệ nhân vẫn sống ngay phía trên cửa hàng của họ: thợ nhuộm, thợ mộc và thợ nhuộm. fondoux (nhà trọ/xưởng) rải rác khắp Medina.
Những khu chợ truyền thống của Dubai hé lộ phần nào nền thương mại của người Emirati từ thời xa xưa, trước cả khi những tòa nhà chọc trời xuất hiện. Tại Chợ Vàng lịch sử (quận Deira), hơn 300 cửa hàng nằm dọc các con phố dành cho người đi bộ, mỗi cửa sổ đều lấp lánh những chiếc vòng cổ, vòng tay và thỏi vàng. Du khách sẽ thấy dấu karat trên mỗi sản phẩm: Luật pháp UAE quy định các sản phẩm vàng được cấp phép phải có dấu xác nhận độ tinh khiết (ví dụ: "916" đối với vàng 22K). Niềm tin được xây dựng bằng văn bản: mọi giao dịch mua bán đều đi kèm hóa đơn được chứng nhận.
Mặc cả là một phần không thể thiếu trong văn hóa chợ ở nhiều vùng. Quá trình này có thể diễn ra một cách thân thiện, thậm chí vui vẻ. Hãy nhớ rằng đây vừa là một màn trình diễn văn hóa, vừa là một cuộc đàm phán. Để thành công:
Du khách thường thắc mắc không biết tìm mua loại hàng hóa nào đó ở đâu là tốt nhất. Dưới đây là hướng dẫn nhanh:
Trên hết, nếu không chắc chắn người bán hàng ở chợ có uy tín hay không, hãy kiểm tra xem họ có phải là thành viên của các hiệp hội thương mại hay không hoặc yêu cầu xem brochure của cửa hàng (nhiều cửa hàng có tờ rơi thông tin được ép nhựa bằng nhiều ngôn ngữ). Khi nghi ngờ, hãy lịch sự nói "Không, cảm ơn" và dừng lại một chút thay vì mua hàng bốc đồng.
Hầu hết các khu chợ chỉ chấp nhận tiền địa phương. Ở Marrakech hoặc Istanbul, đô la Mỹ hoặc euro có thể chỉ được chấp nhận tại một số ít cửa hàng cao cấp và với tỷ giá hối đoái rất thấp. Hãy chuẩn bị sẵn tiền địa phương (dirham Maroc, lira Thổ Nhĩ Kỳ, dirham UAE, v.v.). Máy ATM thường nằm gần các chợ lớn (ví dụ: bên ngoài Grand Bazaar ở Istanbul hoặc các khu chợ ở Dubai). Hãy mang theo tiền mới, không đánh dấu - tiền cũ hoặc rách có thể bị từ chối.
Mẹo: Mang theo cả tiền giấy (mệnh giá nhỏ và trung bình) và tiền xu; người bán hàng thường trả lại số tiền thừa rất nhỏ hoặc tung tiền xu, và có thể làm tròn xuống nếu bạn không thể trả đúng số tiền. Lưu ý: ở một số quốc gia (ví dụ như Maroc), có hai hàng tiền xu màu vàng hoặc màu vàng kim với các mệnh giá 1, 2, 5 hoặc 10 theo đơn vị tiền tệ địa phương; hãy đọc tên đồng xu của bạn khi thanh toán. “3 dirham” thay vì “3” để tránh nhầm lẫn.
Khi mang theo tiền mặt, hãy nhớ mang theo một thẻ tín dụng dự phòng được cất trong một túi an toàn. Hầu hết các khu chợ hiện đại đều có người bán hàng rong hoặc cửa hàng chấp nhận thẻ (đặc biệt là các khu chợ vàng và gia vị ở Dubai hoặc các con phố sang trọng ở Istanbul). Tuy nhiên, hãy lưu ý rằng các quầy hàng nhỏ và xe bán đồ ăn sẽ yêu cầu tiền mặt. Nếu bạn đang mặc cả cho một món đồ lớn (như thảm hoặc đồ nội thất), hãy nói "Tôi có tiền mặt" để được giá tốt hơn.
Hoàn thuế VAT. Ở châu Âu và một số thành phố châu Á, du khách có thể được hoàn lại Thuế Giá trị Gia tăng (VAT) cho các giao dịch mua sắm lớn. Thông thường, điều này yêu cầu chi tiêu vượt ngưỡng (ví dụ: 50 euro tại các cửa hàng EU) và đóng dấu miễn thuế tại sân bay. Ví dụ: nếu bạn mua một chiếc túi xách hàng hiệu tại một cửa hàng kiểu chợ ở Barcelona với giá 200 euro, bạn có thể được hoàn lại khoảng 30 euro sau khi xuất trình hóa đơn và hộ chiếu khi khởi hành. Thủ tục có thể khác nhau: ở Thổ Nhĩ Kỳ hoặc UAE, chỉ nguyên liệu thô hoặc vàng xuất khẩu (có hóa đơn) mới được miễn VAT. Hãy luôn hỏi cửa hàng: "Miễn thuế cho khách du lịch?"
Vận chuyển các mặt hàng cồng kềnh. Nhiều chợ bán các mặt hàng nặng (thảm, đồ cổ, đồ nội thất). Nếu bạn định vận chuyển chúng: – Hỏi cửa hàng: Các đại lý thảm hoặc đồ cổ uy tín thường cung cấp dịch vụ vận chuyển. Họ đóng gói và lên lịch vận chuyển bằng đường biển (rẻ hơn) hoặc đường hàng không. Họ có thể bảo hiểm sản phẩm. Bạn sẽ phải trả trước toàn bộ chi phí vận chuyển cộng với một khoản hoa hồng.
– Tự làm thư: Tại các thành phố như Istanbul hoặc Cairo, bạn cũng có thể tìm thấy các công ty vận chuyển (DHL, Aramex) cung cấp dịch vụ đóng thùng. Hãy tham khảo nhiều báo giá. Vận chuyển một tấm thảm lớn (10 kg) bằng đường hàng không có thể tốn khoảng 50–100 đô la Mỹ trên phạm vi quốc tế; vận chuyển bằng đường biển có thể tốn khoảng 30–50 đô la Mỹ nhưng mất hàng tháng. Luôn luôn tính thuế hải quan tại nước sở tại (đại lý vận chuyển sẽ thông báo cho bạn trước về thuế).
– Giấy phép xuất khẩu: Đối với đồ cổ/tác phẩm nghệ thuật, hãy kiểm tra luật. Nhiều quốc gia (Thổ Nhĩ Kỳ, Ấn Độ, Nepal) yêu cầu phải có giấy phép mới được xuất khẩu đồ cổ hoặc tác phẩm nghệ thuật có tuổi đời quá một mức nhất định. Nếu một cửa hàng là chính hãng, họ sẽ không bán cho bạn một món đồ bất hợp pháp (và sẽ cảnh báo bạn nếu bạn hỏi mua một món đồ quá cũ). Nếu còn nghi ngờ, hãy cứ làm theo. "mới" hoặc những sản phẩm mới sản xuất. Đôi khi, đại lý sẽ cung cấp giấy chứng nhận xuất khẩu nếu cần (ví dụ: giấy tờ của Bộ Văn hóa Thổ Nhĩ Kỳ đối với thảm có tuổi đời trên 50 năm). – Bảo hiểm: Hãy cân nhắc mua bảo hiểm vận chuyển cho các mặt hàng có giá trị cao. Một số cửa hàng cung cấp bảo hiểm này (thêm một phần trăm giá trị), hoặc công ty thẻ tín dụng của bạn có thể chi trả cho "hàng hóa bị mất hoặc hư hỏng" nếu thanh toán bằng thẻ.
Bảng hướng dẫn sử dụng cụm từ địa phương. Những cử chỉ nhỏ cũng xây dựng lòng tin. Bên cạnh lời chào (xem phần Mặc cả), hãy học: – Somethings/kahtay khoob? (“Cái này giá bao nhiêu?” bằng tiếng Urdu) khi ở các khu chợ Pakistan.
– Qemti daneh (giá của một hạt) cho “đồng vàng” ở các chợ vàng Ba Tư.
– Tại các chợ Tây Ban Nha (ví dụ như La Boqueria), “Nó đáng giá bao nhiêu?” về giá cả, "Đắt quá!" vì “cái đó đắt quá”.
– Tiếng Thái: "Có chuyện gì vậy?" (“Bạn đang bán gì?” được sử dụng ở chợ).
Chợ trời nổi tiếng là nơi bán hàng nhái. Dưới đây là một số mẹo dành riêng cho từng sản phẩm:
Khi một món đồ có vẻ rẻ một cách đáng ngờ, cách tốt nhất là gật đầu lịch sự và bước đi. Cái giá phải trả khi từ bỏ một món hời còn thấp hơn nhiều so với sự hối tiếc khi mua phải một món đồ giả hoặc lừa đảo với giá cắt cổ.
Du khách hiện đại ngày càng muốn mua sắm có trách nhiệm. Chợ phiên là nơi lý tưởng để khám phá các sản phẩm thủ công địa phương, nhưng việc xem xét đến đạo đức sẽ giúp duy trì truyền thống một cách công bằng và lành mạnh.
Mua sắm có đạo đức vừa mang lại sự tỉnh thức vừa bổ ích. Như một nghệ nhân Bhutan đã nói với một du khách: “Cái túi này tôi làm có thể đựng tiền xu. Nếu anh mua nó, nó cũng mang theo hy vọng của chúng ta nữa.”
Những khu chợ đông đúc thường mang đến những thử thách về thể chất. Tuy nhiên, nếu chuẩn bị kỹ lưỡng, hầu như ai cũng có thể trải nghiệm những điều kỳ diệu ở đó.
Tóm lại, hãy lên kế hoạch, nhờ người dân địa phương chỉ đường tắt hoặc giúp đỡ, và tự điều chỉnh tốc độ. Mục tiêu là tận hưởng chứ không phải chạy đua. Chỉ cần cẩn thận hơn một chút, mọi người trong nhóm của bạn đều có thể hòa mình vào nhịp sống của chợ.
Thức ăn thường là cánh cổng phong phú nhất để hiểu được tính cách của một khu chợ. Cho dù đó là một bát phở tại một quầy hàng rong của Việt Nam hoặc hàu tươi mới tách vỏ ở La Boqueria, các khu chợ cung cấp hương vị địa phương.
Các món ăn đặc trưng theo từng chợ:
Sự thưởng thức là mục tiêu: như một hướng dẫn viên ẩm thực đường phố Bangkok nói đùa, “Món ăn ngon nhất là món ăn nóng hổi vào lúc nửa đêm khi bụng đói.”
Việc đưa các khu chợ vào kế hoạch du lịch của bạn có thể thực sự thú vị. Dưới đây là một vài lịch trình mẫu (có thời gian ước tính):
Bản đồ và thời gian: Sử dụng Google Maps để xác định các khu chợ (thường được liệt kê) và xem các tuyến đường đi bộ. Lưu ý giờ mở cửa – ví dụ: chợ đêm Bangkok chỉ mở cửa vào khoảng 6 giờ chiều. Ở những vùng nóng (MENA, Nam Á), buổi chiều muộn là không thể chịu đựng được; hãy lên kế hoạch ghé thăm các khu chợ ngoài trời trước 11 giờ sáng hoặc sau 4 giờ chiều. Cũng nên tính đến thời gian đóng cửa cầu nguyện vào thứ Sáu ở các nước Hồi giáo (nhiều khu chợ tạm dừng vào giữa trưa thứ Sáu).
Mẹo đóng gói và sắp xếp hành lý. Hãy chừa chỗ cho những món đồ tìm được! Nếu đi máy bay, hãy mang theo một túi vải thô rỗng hoặc túi hút chân không để nén chặt đồ dệt may. Đối với những chuyến đi kéo dài một tuần, hãy chuẩn bị thêm một túi xách tay hoặc hành lý ký gửi để mua sắm tại chợ. Nếu đi đường bộ, bạn có thể gửi trước những món đồ cồng kềnh qua dịch vụ chuyển phát nhanh đến khách sạn tiếp theo. Hãy đặt đồ gốm sứ dễ vỡ vào quần áo hoặc màng bọc bong bóng (nhiều khách sạn có sẵn khăn trải giường để bọc các món đồ dễ vỡ). Giữ lại biên lai và khai báo các lô hàng quá khổ khi cần thiết tại hải quan nước sở tại.
Một nhỏ danh sách kiểm tra đóng gói khi đi chợ: giày đi bộ thoải mái, đèn pin/đèn ban ngày (để kiểm tra đá quý hoặc chợ đêm), nước rửa tay/khăn ăn (để mua đồ ăn đường phố), tiền địa phương (một số chợ yêu cầu tiền mặt), thước dây (để đo xem thảm có vừa không), máy ảnh có ống kính cận cảnh (để ghi lại những món hời) và một ghi chú về các cụm từ khẩn cấp (ví dụ: "cứu giúp, cảnh sát, phiên dịch").
Sử dụng các tệp PDF hành trình có thể tải xuống được cung cấp (xem Tài nguyên) để điều chỉnh cho phù hợp với lịch trình của riêng bạn.
Thời gian tốt nhất thay đổi rất nhiều tùy theo khí hậu và văn hóa:
Tóm lại, hãy tìm hiểu kỹ về lịch thời tiết địa phương và hỏi khách sạn hoặc văn phòng du lịch của bạn. Thời điểm thích hợp có thể tạo nên sự khác biệt giữa một thị trường du lịch kỳ diệu, vắng vẻ và một cuộc chen chúc khó chịu.
Bạn nên thuê hướng dẫn viên hay tự đi? Điều này tùy thuộc vào nhu cầu của bạn.
Ưu điểm của hướng dẫn viên:
– Ngôn ngữ và đàm phán: Một hướng dẫn viên thông thạo ngôn ngữ địa phương có thể giúp bạn thu hẹp khoảng cách. Ở những thị trường mà việc mặc cả phức tạp (ví dụ như Cairo hoặc Bangkok), một hướng dẫn viên sẽ đảm bảo bạn không bị lạc lõng giữa các phiên dịch. Ví dụ, một hướng dẫn viên ở Marrakech có thể sử dụng đúng... “meziane” (tốt) và xác định các phần thảm chính.
– Hiểu biết về văn hóa: Hướng dẫn viên (thường được cấp phép bởi các hội đồng du lịch) sẽ chia sẻ lịch sử và những câu chuyện đằng sau các hoạt động giao thương tại chợ. Họ có thể chỉ cho bạn những viên ngọc ẩn giấu – một thợ kim hoàn gia đình ở Cairo hay một xưởng gạch ốp lát bí mật trên mái nhà ở Istanbul – mà khách du lịch có thể bỏ qua.
– An toàn và tin cậy: Ở những khu chợ chằng chịt như mê cung, hướng dẫn viên đóng vai trò như la bàn và tấm chắn an toàn cho bạn. Điều này vô cùng hữu ích cho những du khách chưa quen với phong tục địa phương hoặc lo lắng bị lừa đảo. Một số tour còn bao gồm cả giờ nghỉ giải lao uống trà hoặc ăn trưa tại các nhà hàng địa phương uy tín.
– Tiết kiệm thời gian: Nếu hành trình của bạn quá bận rộn, hướng dẫn viên sẽ giúp bạn mua sắm dễ dàng hơn – bạn có thể nói cho họ biết bạn quan tâm đến mặt hàng nào (gia vị, thảm) và họ sẽ đưa bạn đến thẳng nguồn cung cấp tốt nhất.
Khi nào nên tự lập:
– Duyệt web thông thường: Nếu bạn thích đi lang thang vô định và trò chuyện với người bán hàng, thì đi một mình (hoặc chỉ đi cùng bạn đồng hành) sẽ cho phép bạn dừng lại để ngắm nghía những món đồ mình tìm được.
– Du lịch tiết kiệm: Hướng dẫn viên thì tốn tiền. Nếu bạn thành thạo các ứng dụng ngôn ngữ và am hiểu đường phố, bạn có thể tự mình khám phá các khu chợ lớn. Ngày nay, nhiều khu chợ có biển báo bằng tiếng Anh hoặc các ngôn ngữ khác.
– Buổi tối và ngoài giờ cao điểm: Chợ đêm và chợ địa phương thường có ít tour tham quan có hướng dẫn viên hơn. Nếu bạn chỉ ở một địa điểm trong thời gian ngắn (ví dụ: dừng chân tại cảng du thuyền), một hướng dẫn viên sẽ đảm bảo bạn tận dụng tối đa thời gian. Nhưng nếu bạn có nhiều ngày, việc chia nhỏ thời gian (ngày đầu tiên có hướng dẫn viên, ngày thứ hai tự do) sẽ vừa giúp bạn học hỏi vừa tự chủ.
Chọn hướng dẫn: Nếu bạn chọn một trong hai, hãy tìm các tour du lịch chính thức hoặc được đánh giá cao: – Kiểm tra các nền tảng như TripAdvisor hoặc Viator để tìm những nhà cung cấp có nhiều đánh giá tích cực.
– Đảm bảo hướng dẫn viên có giấy phép (một số quốc gia yêu cầu phải có giấy phép theo luật). Ví dụ, ở Madhya Pradesh, Ấn Độ, chỉ những hướng dẫn viên được chính phủ cấp phép mới được phép thực hiện các tour du lịch chính thức.
– Thỏa thuận trước về mức phí, bao gồm tiền boa, bữa trưa hoặc “phí dịch vụ” tại các cửa hàng. Hướng dẫn viên uy tín sẽ không yêu cầu bạn phải mua bất cứ thứ gì.
– Các tour du lịch theo nhóm nhỏ (6–8 người) thường là lý tưởng: đủ lớn để giao lưu, nhưng cũng đủ nhỏ để bạn có thể tách khỏi nhóm nếu cần.
Tóm lại, hướng dẫn viên chỉ “thêm gia vị” chứ không phải lúc nào cũng cần thiết. Nhiều người đi chợ lâu năm thích các chiến lược chia nhỏ: ví dụ, đi chợ có hướng dẫn viên vào đầu chuyến đi, rồi sau đó tự mình ghé lại các gian hàng yêu thích.
Sự khác biệt giữa chợ và khu chợ souk là gì?
“Bazaar” và “souk” đều có nghĩa là chợ, nhưng bắt nguồn từ các ngôn ngữ khác nhau. Chợ có nguồn gốc từ Ba Tư (thông qua tiếng Ý) và thường dùng để chỉ một khu chợ có mái che lớn hoặc khu mua sắm (như Grand Bazaar ở Istanbul). Chợ là tiếng Ả Rập, thường ám chỉ một khu chợ ngoài trời hoặc chợ đường phố (ví dụ như Chợ Vàng ở Dubai, hoặc một khu chợ có mái che ở Medina Ả Rập). Trong thực tế ngày nay, chúng có thể thay thế cho nhau: Marrakech có các khu chợ, Istanbul có chợnhưng về cơ bản cả hai đều là cụm các quầy hàng và cửa hàng để buôn bán.
Những khu chợ và khu chợ trời nổi tiếng nhất thế giới là gì?
Những khu chợ “nổi tiếng nhất” bao gồm Grand Bazaar ở Istanbul (Thổ Nhĩ Kỳ), Jemaa el-Fna và các khu chợ (Morocco) ở Marrakech, Khan el-Khalili ở Cairo (Ai Cập), Chợ Vàng và Chợ Gia vị Dubai (UAE), Chandni Chowk ở Delhi (Ấn Độ), Grand Bazaar ở Tehran (Iran), Chợ Tsukiji/Toyosu ở Tokyo (Nhật Bản) và Phố Tơ Lụa ở Bắc Kinh (Trung Quốc). Cũng đáng chú ý không kém: La Boqueria ở Barcelona (Tây Ban Nha) dành cho ẩm thực; La Merced ở Thành phố Mexico; Chợ Rocks ở Sydney (Úc) mang phong cách boutique hơn. (Xem Chợ biểu tượng phần trên để biết thông tin chi tiết về tất cả những điều này và nhiều hơn nữa.)
Tôi nên mua gì ở ___ (chợ cụ thể)?
Mỗi chợ đều có đặc sản riêng. Ví dụ: Chợ lớn Istanbul: thảm, kẹo Thổ Nhĩ Kỳ, gia vị; Jemaa el‑Fna: đồ da, đèn lồng, dầu argan; Khan el-Khalili: nghệ thuật giấy cói, gia vị, đồ trang sức bằng vàng; La Boqueria: Giăm bông Iberia, nguyên liệu làm món cơm thập cẩm nghệ tây, ô liu; Chợ đêm Shilin (Đài Bắc): đậu phụ thối, gà rán hot star, trà sữa; Tsukiji/Toyosu (Tokyo): sushi, wasabi, dao Nhật. (Tham khảo phần thị trường khu vực ở trên để biết danh sách chi tiết theo từng thị trường.)
Làm thế nào để mặc cả ở chợ? Mẹo mặc cả là gì?
Quy tắc tốt: (1) Hãy lịch sự và thân thiện. Một nụ cười hoặc lời chào sẽ giúp người bán thoải mái. (2) Bắt đầu với một lời đề nghị ban đầu thấp - thường khoảng 50% giá chào hàng - sau đó tăng dần. (3) Thể hiện sự sẵn sàng bỏ đi nếu giá không phù hợp; người bán đôi khi gọi lại cho bạn với mức giá tốt hơn khi họ thấy bạn rời đi. (4) Sử dụng tiền mặt bằng tiền địa phương để có được mức giá tốt nhất. (5) Sử dụng từ vựng cơ bản: "Bao nhiêu?", "Không, cảm ơn", "Quá đắt" hoặc các thuật ngữ địa phương. (6) Mua nhiều mặt hàng từ cùng một cửa hàng để được giảm giá khi mua số lượng lớn. (7) Chú ý ngôn ngữ cơ thể - cả bạn và người bán sẽ thích thú với điệu nhảy này nếu giữ được sự thân thiện. (Xem phần "Cách mặc cả" ở trên để biết các kịch bản và ví dụ.)
Giờ mở cửa thông thường của các chợ và khu chợ trời là gì?
Điều này có thể khác nhau. Nhiều chợ Trung Đông mở cửa vào khoảng 9–10 giờ sáng và đóng cửa vào giữa buổi chiều để nghỉ ngơi (đặc biệt là trong mùa hè nóng nực). Họ thường mở cửa trở lại vào cuối buổi chiều cho đến 7–10 giờ tối. Buổi cầu nguyện chung vào thứ Sáu (vào giữa trưa thứ Sáu) có thể làm gián đoạn hoạt động kinh doanh ở các nước Hồi giáo (chợ thường đóng cửa từ trưa đến 2 giờ chiều). Các chợ thực phẩm phương Tây thường mở cửa sớm (7–9 giờ sáng) và đóng cửa vào cuối buổi chiều. Chợ đêm Thái Lan thường bắt đầu sau 6 giờ tối và kéo dài đến nửa đêm. Luôn kiểm tra lịch trình cụ thể của từng chợ trực tuyến hoặc tại khách sạn, vì giờ mở cửa có thể khác nhau tùy theo thành phố hoặc mùa.
Có an toàn khi đến các khu chợ và khu chợ trời không? (Mẹo an toàn, móc túi)
Nói chung là được, nếu bạn tuân thủ các biện pháp phòng ngừa thông thường khi đi du lịch. Chợ có thể rất đông đúc, vì vậy hãy cẩn thận với móc túi (sử dụng túi ẩn hoặc thắt lưng đựng tiền). Nếu có thể, hãy chỉ mang theo một lượng tiền mặt tối thiểu. Hãy chú ý đến môi trường xung quanh khi mặc cả - những người mua sắm thân thiện xung quanh bạn thì không sao, nhưng nếu có ai đó đến quá gần, hãy tránh xa. Ăn mặc kín đáo ở những khu vực bảo thủ để tránh sự chú ý không mong muốn. Hầu hết người bán hàng đều trung thực, nhưng hãy luôn tính tiền thừa và so sánh các mặt hàng. Hãy làm theo các mẹo an toàn được đề cập ở trên để phòng tránh lừa đảo: từ chối lời mời trà hoặc giúp đỡ không mong muốn.
Người khuyết tật có thể đi chợ được không?
Các khu chợ truyền thống thường không có đường dốc. Nhiều khu chợ được xây dựng từ nhiều thế kỷ trước mà không quan tâm đến đường dốc. Người dùng xe lăn sẽ thấy những con hẻm hẹp, bậc thang và cửa nặng nề là điều thường thấy. Một số khu chợ hiện đại (như các khu chợ có mái che ở Dubai) có lối đi dành cho người khuyết tật. Hãy kiểm tra xem chợ có lối vào có đường dốc không. Hãy hỏi người dân địa phương về những tuyến đường ít dốc hơn hoặc thang máy (Chợ Grand Bazaar ở Istanbul có thang máy dẫn lên một nhà thờ Hồi giáo nhìn ra đó). Đối với gia đình, hãy mang theo một chiếc xe đẩy chắc chắn (xe sẽ bị xóc trên đường lát đá cuội). Các văn phòng du lịch hoặc hướng dẫn viên có thể biết "tuyến đường dễ đi" đến các khu chợ chính ở các thành phố lớn. Nếu không, hãy lên kế hoạch cho các buổi tham quan ngắn (thường xuyên nghỉ giải lao ở quán cà phê) hoặc thuê người khuân vác tại địa phương nếu cần.
Tôi có thể chụp ảnh ở chợ và siêu thị không? Có nghi thức văn hóa nào không?
Quy định chụp ảnh có khác nhau. Nhìn chung, những khu vực không nhạy cảm được phép chụp ảnh tự do. Ở các chợ Trung Đông, tránh chụp ảnh người khác (đặc biệt là phụ nữ) khi chưa được phép – hãy luôn xin phép trước. Nhiều người bán hàng sẽ không ngại chụp nhanh những món đồ trưng bày đầy màu sắc của họ. Chụp ảnh bằng đèn flash thường được chấp nhận, trừ khi gian hàng có hàng dễ vỡ (đồ gốm) – nếu không chắc chắn, hãy hỏi. Ở một số chợ (ví dụ như chợ Chandni Chowk ở Delhi), máy ảnh không bị cấm chính thức, nhưng hãy kiểm tra các biển báo "cấm chụp ảnh" quanh đền thờ hoặc khu vực tôn giáo. Nếu có nghệ nhân đang làm việc (dệt thảm, thuộc da), nhiều người sẽ vui vẻ cho bạn xem quy trình thủ công của họ; một chút tiền boa sau đó sẽ là một cử chỉ lịch sự.
Làm thế nào để phân biệt hàng giả và hàng thủ công mỹ nghệ chính hãng?
Gian lận vẫn xảy ra. Đối với hàng hiệu (đồng hồ, túi xách), quy tắc là: nếu giá quá thấp, hãy cho rằng đó là hàng giả. Hàng thủ công mỹ nghệ hợp pháp thường có những điểm không đồng đều tinh tế (nút thắt hoặc hoa văn không đều), trong khi hàng nhập khẩu sản xuất bằng máy trông quá hoàn hảo. Hãy hỏi về nguồn gốc: ví dụ, thảm Ba Tư thật đi kèm với giấy chứng nhận hoặc thẻ của người bán. Hàng kim loại có thể được đóng dấu (vàng ở mức 916/750; bạc ở mức “925”). Kiểm tra chất lượng sản phẩm: gia vị thật phải có mùi tự nhiên nồng nặc (nếu thì là có mùi bụi, thì đó là loại cũ hoặc bị pha loãng). Đối với đồ lưu niệm, hãy tìm tem chính thức - ví dụ, một số thành phố cấp nhãn "Sản xuất tại Ma-rốc" hoặc có giấy chứng nhận của hội đồng du lịch cho hàng hóa chính hãng. Nếu người bán từ chối hiển thị các chi tiết (như mặt sau của thảm hoặc mặt trong của nhẫn), thì đó là một dấu hiệu cảnh báo.
Tôi có thể gửi hàng hóa lớn về nhà không? Chi phí, thủ tục hải quan, đơn vị vận chuyển uy tín?
Có, với sự chuẩn bị. Như đã lưu ý, các nhà cung cấp thảm lớn hoặc đại lý đồ cổ thường đề nghị đóng gói và vận chuyển qua các hãng vận chuyển quốc tế. Ngoài ra, bạn có thể sử dụng dịch vụ bưu chính hoặc chuyển phát nhanh địa phương. Vận chuyển hàng không nhanh nhất (trong vài ngày) nhưng đắt hơn; vận chuyển đường biển chậm hơn (trong vài tuần) nhưng rẻ hơn tính theo kg. Chi phí: Chi phí vận chuyển thảm bằng đường biển từ Istanbul đến châu Âu khoảng 3–5 đô la một kg; đường hàng không có thể đắt hơn gấp 3 lần. Thuế hải quan trong nước có thể khác nhau: thảm có giá trị vượt quá một mức nhất định có thể phải chịu thuế nhập khẩu (hãy kiểm tra quy định của quốc gia bạn - Hoa Kỳ có mức thuế thấp đối với vật liệu trải sàn nhưng thuế suất áp dụng ngoài các trường hợp miễn trừ). Đối với đồ cổ, giám định viên hải quan có thể yêu cầu bằng chứng về nguồn gốc; hãy luôn giữ lại các chứng từ xuất khẩu. Các hãng vận chuyển uy tín bao gồm DHL, FedEx, và các công ty vận chuyển thảm địa phương được giới thiệu (ví dụ: tại Istanbul, một số công ty vận chuyển thảm nổi tiếng có gian hàng gần chợ). Hãy đảm bảo an toàn cho các mặt hàng đắt tiền.
Nên mua những mặt hàng nào ở khu vực nào là tốt nhất? (ví dụ, thảm, gia vị, vàng)
Chúng tôi đã đề cập một phần đến vấn đề này: – Thảm/thảm trải sàn – Thổ Nhĩ Kỳ và Iran cung cấp nhiều loại sản phẩm chất lượng cao nhất (Isfahan, Tabriz, khu vực Fars ở Iran; Oushak, Kayseri ở Thổ Nhĩ Kỳ), còn Maroc cung cấp thảm Berber.
– Gia vị – Maroc (ras el hanout, nghệ tây), Ấn Độ/Pakistan (tiêu đen, nghệ), Đông Nam Á (sả, riềng ở các chợ Thái Lan; ớt khô, gừng ở Trung Quốc/Indonesia).
– Vàng/trang sức – Trung Đông (UAE Gold Souk, Cairo Khan el-Khalili), cũng như Mumbai hoặc Delhi của Ấn Độ dành cho vàng (18–22K) có dấu kiểm định chính thức.
– Dệt may – Trung Á (lụa ikat của Uzbekistan, vải nỉ của Kyrgyzstan), Peru cho len alpaca và thêu Andes, Peru/Guatemala cho dệt vải, Ấn Độ cho vải in cotton và khăn choàng pashmina, Thái Lan cho khăn lụa (Chiang Mai), Mexico cho áo cánh thêu tay.
– Thực phẩm và trà – Tây Ban Nha nổi tiếng với nghệ tây và các món tapas, Nhật Bản/Đài Loan nổi tiếng với trà xanh, Thổ Nhĩ Kỳ/Ấn Độ nổi tiếng với trà và đồ ngọt, v.v. Mỗi vùng đều có những đặc sản riêng (phần “Nên mua gì” ở trên liệt kê rất nhiều đặc sản).
Tôi nên trả bao nhiêu? Mức giá hợp lý là bao nhiêu?
Điều này hoàn toàn phụ thuộc vào mặt hàng và địa điểm. Ước tính sơ bộ: những món quà lưu niệm rất rẻ (bưu thiếp, đồ trang sức nhỏ) có thể tương đương 1–3 đô la Mỹ. Đối với hàng thủ công: một chiếc khăn choàng pashmina nhỏ có thể có giá 15–30 đô la ở châu Á, nhưng ở châu Âu là 50 đô la. Một tấm thảm phức tạp (8x10 feet, cổ điển hoặc có nhiều nút thắt) có thể có giá hàng ngàn đô la. Cách tốt nhất vẫn là mặc cả: nếu giá ban đầu của người bán khiến bạn e ngại, hãy thử bắt đầu với một nửa hoặc một phần ba giá đó. Sự công bằng đến từ việc gặp gỡ ở đâu đó. Các trang web và diễn đàn du lịch được trích dẫn ở trên lưu ý rằng ở nhiều chợ du lịch “giá cả hợp lý” thường có nghĩa là cao hơn một chút so với mức giá người dân địa phương trả, tính cả chi phí chung và một chút lợi nhuận. Nếu còn nghi ngờ, hãy tham khảo ý kiến thứ hai hoặc thứ ba từ một cửa hàng đối thủ.
Các khu chợ có chấp nhận thẻ không hay phải dùng tiền mặt?
Chủ yếu là tiền mặt. Nhiều cửa hàng ở các chợ lớn hiện nay có máy đọc thẻ di động (đặc biệt là Dubai hoặc Istanbul). Tuy nhiên, những người bán hàng nhỏ lẻ thường không có. Hãy luôn mang theo tiền mặt địa phương cho hầu hết các giao dịch mua sắm và tiền boa. Ở các chợ nhỏ của các nước đang phát triển, máy ATM có thể rất hiếm trong khu vực Medina; hãy rút tiền trước. Cẩn thận với việc chuyển đổi tiền tệ linh hoạt - hãy yêu cầu máy đọc thẻ ghi nợ phải dùng tiền địa phương để tránh tỷ giá cao. Cũng nên giữ một ít tiền xu hoặc tiền giấy nhỏ để boa hoặc mua quà (ví dụ: người bán hàng có thể chấp nhận 1 đô la làm lời chào tạm biệt).
Thời điểm nào trong ngày hoặc năm là tốt nhất để đến chợ để tránh đám đông?
Sáng sớm (ngay sau khi mở cửa) và chiều muộn có xu hướng yên tĩnh hơn. Chủ Nhật (các quốc gia đa số theo đạo Thiên chúa) hoặc thứ Sáu (các quốc gia đa số theo đạo Hồi sau buổi trưa) có thể vắng vẻ (nếu các doanh nghiệp đóng cửa) hoặc nhộn nhịp (nếu đó là ngày họp chợ hàng tuần). Nhiều chợ thưa dần vào giờ ăn trưa. Ở những vùng có nhiệt độ cực cao, vào giữa buổi chiều, người dân địa phương sẽ ngủ trưa. Mùa cao điểm du lịch (mùa hè ở Châu Âu, kỳ nghỉ đông trên toàn cầu) thường đông đúc ở bất kỳ chợ lớn nào. Các chuyến thăm ngoài mùa (những tháng giao mùa) thường mang lại nhiều không gian hơn để tham quan. Nếu may mắn, một trong những nhân viên của khách sạn nơi bạn lưu trú có thể đề xuất một ngày/thời gian khi các tour du lịch ít người (nhiều blog du lịch gợi ý Thứ Ba là ngày ít người cho Grand Bazaar, vì nhiều tàu du lịch cập cảng vào Thứ Hai/Thứ Năm, nhưng hãy kiểm tra các mẫu hiện tại).
Cần chuẩn bị/mặc gì khi đi tham quan chợ?
Ăn mặc thoải mái và lịch sự. Chất liệu vải thoáng khí phù hợp với khí hậu nóng; che vai/chân ở những khu vực bảo thủ. Giày đi bộ tốt (không nên đi giày cao gót) – chợ Souk khá quanh co. Mang theo một ba lô nhẹ thay vì một túi đeo vai (để đảm bảo an ninh). Mang theo kem chống nắng và mũ khi đi chợ. Nên mua bảo hiểm du lịch có bao gồm bảo hiểm mất cắp/thất lạc. Đối với phụ nữ, một chiếc khăn quàng cổ nhẹ (không chỉ để giữ gìn sự kín đáo mà còn để che tóc khi vào thánh đường Hồi giáo) có thể rất hữu ích. Một chai nước tái sử dụng cũng rất hợp lý khi đi dạo chợ Souk đường dài.
Có lo ngại về an toàn thực phẩm khi ăn ở các quầy hàng chợ không? Nên thử món gì?
Như đã đề cập ở trên, hãy chọn đồ ăn nóng hổi, mới nấu. Các món ngon truyền thống thường an toàn vì người bán biết rằng danh tiếng của họ đang bị đe dọa trong cộng đồng của họ. Tuy nhiên, hãy cẩn thận với salad sống hoặc đồ ăn nhiều dầu mỡ. Nếu không chắc chắn, hãy hỏi người dân địa phương xem quầy hàng ưa thích của họ là gì (họ thường biết món nào là phù hợp nhất). Nước đóng chai là an toàn nhất; đối với nước ép, hãy đảm bảo nước ép tươi. Một nguyên tắc nhỏ: nếu quầy hàng có bát đựng đồ ăn chung hoặc đĩa muối mà mọi người đều chạm vào, hãy bỏ qua. Hãy thử các món đặc trưng: Tagine Ma-rốc tại Jemaa el-Fna, Thổ Nhĩ Kỳ simit với trà ở Istanbul, jamón và manchego của Tây Ban Nha tại Boqueria, pad krapow (húng quế xào) của Thái Lan tại chợ đêm Bangkok, Ethiopia injera và các món hầm tại khu ăn uống Mercato ở Addis Ababa. Những người bán hàng rong có thể không muốn bạn phải xin công thức, nhưng hãy ngưỡng mộ tài nghệ của họ và đây là bữa ăn đích thực nhất mà bạn có thể thưởng thức ở nhiều quốc gia.
Tôi có thể mặc cả ở các quầy hàng thực phẩm không? (so với các quầy hàng thủ công)
Hiếm khi. Giá thực phẩm ở các khu chợ và quầy hàng rong thường cố định (mặc dù một số người bán trái cây có thể giảm giá nhẹ cho những lần mua chuối hoặc chà là với số lượng lớn). Việc cố gắng mặc cả một bát mì thường bị coi là nhỏ nhen. Thay vào đó, việc boa tiền là bình thường. Sau khi ăn, một khoản boa nhỏ ở mức địa phương sẽ rất được hoan nghênh: ví dụ như vài xu cho một bữa ăn ít giao dịch, hoặc 10-15% ở một quán cà phê bình dân.
Có luật lệ hoặc quy định địa phương nào không (ví dụ: lệnh cấm giao dịch, mặt hàng bị hạn chế)?
Vâng, hiểu biết về luật xuất khẩu có thể giúp bạn tránh được rắc rối. Nhiều quốc gia cấm mua đồ cổ (tiền xu cổ, bản thảo, hiện vật khảo cổ). Ngà voi và mai rùa thường bị cấm ở mọi nơi. Ở Maroc, thảm có tuổi đời trên 100 năm không được phép xuất khẩu hợp pháp (hãy hỏi về tuổi của giấy chứng nhận). Ở Trung Quốc, một số sản phẩm đá quý và san hô bị kiểm soát. Cuba có quy định nghiêm ngặt về xuất khẩu tác phẩm nghệ thuật và xì gà (hãy kiểm tra giấy tờ hiện hành). Luôn yêu cầu người bán cung cấp giấy tờ xuất khẩu đối với đồ cổ. Một số quốc gia chỉ cho phép mua cá nhân các mặt hàng văn hóa có giá trị dưới ngưỡng quy định (ví dụ, luật EU cho phép nhập khẩu miễn thuế các tác phẩm nghệ thuật dưới 150.000 euro kèm theo giấy tờ).
Ngoài ra, một số thị trường có hạn chế thương mại: ví dụ như Delhi Chợ Kurta Có bán đồ da, nhưng nếu bạn ăn chay thì điều này có thể khiến bạn lo lắng. Các chợ ở Indonesia từng cấm bán các mặt hàng không phải halal trong tháng Ramadan (mặc dù lệnh cấm này đang được nới lỏng). Ở cấp độ thành phố, một số khu phố cổ (như Jerusalem cổ) được chia thành các khu vực tín ngưỡng - hãy mặc trang phục tôn trọng ở Khu phố Hồi giáo.
Các khu chợ đã thay đổi như thế nào nhờ du lịch và hiện đại hóa?
Nhiều khu chợ lịch sử đã chứng kiến sự thay đổi về diện mạo. Các quầy hàng lưu niệm nằm dọc các con phố, đôi khi lấn át các cửa hàng truyền thống. Các cửa hàng nhượng quyền hoặc quán ăn nhanh đôi khi len lỏi vào các khu chợ du lịch (ví dụ như một chuỗi cà phê quốc tế trên quảng trường Beyazit của Istanbul). Ngược lại, một số khu chợ đã được quy hoạch thành khu phố đi bộ hoặc có mái che để thu hút du khách. Máy thanh toán thẻ hiện đại và biển hiệu đa ngôn ngữ hiện diện khắp nơi. Du lịch cũng dẫn đến những khái niệm chợ mới: "khu ẩm thực dạo bộ" có hướng dẫn, chợ thủ công mỹ nghệ nhỏ bên trong các khu chợ (ví dụ như một doanh nghiệp xã hội thủ công mỹ nghệ Maroc bán hàng hóa thương mại công bằng bên trong một khu chợ), hoặc chợ bảo tàng, nơi các nghệ nhân bán hàng bên trong một nhà trọ được phục chế.
Tuy nhiên, những thay đổi này thường tạo ra sự căng thẳng với truyền thống: người dân địa phương phàn nàn về tình trạng lạm phát giá cả và mất đi tính chân thực. Điều này có thể là một điều tốt cho du khách (cơ sở hạ tầng tốt hơn, biển báo tiếng Anh), nhưng hãy cẩn thận: hãy luôn cố gắng tìm những khu vực chợ vẫn còn "thật" - hãy hỏi người dân địa phương hoặc đi ra khỏi đường chính một chút.
Khu chợ nào được UNESCO công nhận là di sản hoặc được bảo vệ về mặt lịch sử?
Một số: Jemaa el-Fna (Marrakech) là Di sản Văn hóa Phi vật thể của UNESCO. Các khu chợ Phố Cổ ở Fez và Aleppo là Di sản Thế giới của UNESCO (do đó đang được bảo tồn). Khan el-Khalili của Cairo nằm trong khu vực "Cairo Lịch sử" của UNESCO. Ghi chú: Sự bảo vệ của UNESCO chủ yếu bao gồm các hạn chế về việc thay đổi kết cấu lịch sử – nó không ngăn cản hoạt động thương mại. Tuy nhiên, bất kỳ thay đổi lớn nào (như phá dỡ một phần) đều cần được chính phủ chấp thuận. Thông thường, các chợ này có bảo vệ tại chỗ để giữ gìn di sản.
Lịch sử của các khu chợ là gì – nguồn gốc và vai trò trên các tuyến đường thương mại (Con đường tơ lụa)?
Chợ phát triển từ những điểm dừng chân đơn giản của đoàn lữ hành và quảng trường thị trấn. Các caravanserais cổ đại (nhà trọ ven đường cho lạc đà) có các khu chợ liền kề. Dọc theo Con đường Tơ lụa (thế kỷ thứ 2 TCN trở đi), hàng hóa như lụa, gia vị và kim loại được vận chuyển từ thành phố này sang thành phố khác, và chợ của mỗi thành phố phát triển để phục vụ các đoàn lữ hành và người dân địa phương. Theo thời gian, các đế chế như Ottoman đã chính thức hóa chúng: Quốc vương Suleiman và những người kế vị đã xây dựng và đánh thuế Bedesten ở Istanbul. Các thương gia châu Âu thời Trung cổ đôi khi ghé qua các chợ Ottoman để bán len hoặc đồ gốm. Chợ cũng phục vụ các chức năng xã hội và chính trị: các hội quán thường nằm bên trong hoặc cạnh chợ, và là nơi trao đổi tin tức địa phương. Một số sử gia cho rằng chợ là trung tâm của các thành phố – xung quanh chúng mọc lên các nhà thờ Hồi giáo và tòa nhà chính phủ. (Để biết đầy đủ về lịch sử, hãy xem các nguồn như mục “Con đường tơ lụa” trong Britannica hoặc các công trình học thuật được liệt kê trong mục Đọc thêm.)
Làm thế nào để đọc và sử dụng các thuật ngữ đo lường và chất lượng tại địa phương (ví dụ: carat, mật độ nút thắt, số lượng sợi)?
– Carat Đối với vàng: 24K là vàng nguyên chất, 18K là 75%, 22K là 91,7%. Hóa đơn của nhà cung cấp sẽ sử dụng số này (ví dụ: 750 cho 18K, 916 cho 22K). Luôn làm rõ "carat" hay "karat" - carat kim cương (trọng lượng) so với karat vàng (độ tinh khiết) là những ngữ cảnh khác nhau.
– Nút thắt thảm: Thường được tính bằng KPSI (nút trên inch vuông) hoặc KPSM (trên mét vuông). Một tấm thảm Ba Tư tốt có thể có chỉ số 1200 KPSM (khoảng 75 KPSI). Thảm thắt nút bằng tay rất có giá trị; thảm dệt bằng máy thường được quảng cáo là có mật độ sợi (mà không phải là thước đo chất lượng tốt). Hãy hỏi về nền tảng của len so với cotton.
– Số lượng sợi vải: Nếu mua khăn trải giường, số lượng sợi chỉ cho biết độ mịn của vải: trên 200 là tốt. Tuy nhiên, trên thị trường, khăn trải giường thường được bán theo GSM (gam trên mét vuông) – 180–220 GSM là cotton nhẹ, 400–500 là percale dày. Hãy cảm nhận độ nặng của vải.
– Hợp kim trang sức: Ngoài karat, hãy hỏi xem bạc có phải là 0.925 sterling (tiêu chuẩn ở châu Âu/Mỹ) hay 800/830 cho các sản phẩm châu Âu (ít tinh khiết hơn). Các sản phẩm bạch kim sẽ có dấu hiệu "Pt". Ngọc trai "nước mặn" so với "nước ngọt" có sự khác biệt lớn về chất lượng; hãy luôn hỏi nguồn gốc nếu đến từ châu Á.
– Phân loại đá quý: Nếu được chào bán loại sapphire "AAA", hãy yêu cầu xem dưới kính lúp; thường thì AAA chỉ có nghĩa là chất lượng cao đối với người bán. Kim cương được chứng nhận (có GIA hoặc báo cáo tương tự) rất hiếm ở các chợ; thay vào đó, hãy đánh giá dựa trên độ trong và màu sắc.
– Đơn vị gia vị: Hầu hết được bán theo trọng lượng (gam hoặc ounce). Carat ở đây không liên quan.
Nếu không chắc chắn, nhiều chợ có các cửa hàng kim hoàn hoặc đá quý nhỏ để thử nghiệm, và các thương gia vải sẽ hướng dẫn cách dệt và nhuộm. Phần thuật ngữ (Tài nguyên) có nhiều thuật ngữ hơn nếu bạn cần tra cứu ngay tại chỗ.
Có cách nào mua hàng ở chợ trời một cách có đạo đức/bền vững không?
Có. Hãy tìm đến các hợp tác xã thủ công mỹ nghệ hoặc các gian hàng thương mại công bằng (thường có biển chỉ dẫn). Tránh các sản phẩm khai thác tự nhiên (như san hô hoặc gỗ quý hiếm) gây hại cho hệ sinh thái. Hãy ủng hộ các mặt hàng có thuốc nhuộm tự nhiên hoặc vải hữu cơ. Hỏi xem có bộ phận nào của sản phẩm được nhập khẩu không - ví dụ như quần áo. tìm kiếm "Hoàn toàn mang tính địa phương"; nếu không, hãy coi đó là một hình thức mua sắm kém chân thực. Hãy nhớ rằng việc trả giá công bằng (giá chào bán / 2 so với / 10) là một phần của việc mua sắm có đạo đức. Mẹo: nếu một tổ chức phi chính phủ địa phương điều hành một cửa hàng ở chợ, 100% lợi nhuận có thể được dùng cho các hoạt động xã hội. Một số chợ thậm chí còn liệt kê tiểu sử của các nghệ nhân để giúp bạn đưa ra lựa chọn sáng suốt.
Làm thế nào để lập kế hoạch cho chuyến đi tham quan chợ (lịch trình mẫu: nửa ngày, cả ngày, nhiều ngày)?
Xem Hành trình mẫu phần trên. Đối với một chuyến tham quan nhanh (nửa ngày), hãy chọn một khu chợ chính và đến đúng giờ mở cửa. Đối với một ngày trọn vẹn, hãy kết hợp chợ buổi sáng + địa điểm văn hóa buổi chiều. Đối với một chuyến đi tập trung nhiều ngày (ví dụ: "48 giờ ở Istanbul"), hãy chia theo khu vực: Ngày 1 - Chợ Grand Bazaar và Chợ gia vị (sáng/chiều), với buổi tối ở phòng tắm hơi Thổ Nhĩ Kỳ gần đó hoặc Nhà thờ Hồi giáo Xanh; Ngày 2 - Chợ Kadıköy & chợ phía Châu Á (sáng), sau đó là Chợ đồ cổ Galata vào buổi chiều. Ở Marrakech, hãy phân bổ hai nửa ngày: một ngày cho các khu chợ + quảng trường, một ngày khác cho Mellah (khu phố thủ công Do Thái và chợ gia vị). Nếu đi du lịch xuyên vùng, bạn có thể "theo đuổi" bình minh: ví dụ: bắt đầu ở Dubai vào buổi sáng tại Chợ vàng, sau đó đáp chuyến bay ngắn đến Cairo vào buổi trưa để đến Khan el-Khalili vào buổi chiều.
Đâu là những khu chợ tốt nhất cho thực phẩm, đồ cổ, hàng dệt may, đồ trang sức hay gia vị?
Tham khảo bảng hướng dẫn về hàng hóa và danh sách khu vực ở trên. Một số cặp nhanh: – Chợ thực phẩm: Chợ ướt châu Á và chợ ngoài trời châu Âu (ví dụ Antwerp hoặc Barcelona); chợ đêm ở Đài Loan/Thái Lan.
– Đồ cổ: Chợ trời Paris, Portobello London, Panjiayuan Bắc Kinh (khu chợ đồ cổ châu Á).
– Dệt may: Chợ Suzani ở Trung Á, chợ lụa ở Ấn Độ, chợ Hmong ở Đông Nam Á.
– Trang sức: Chợ vàng Dubai, Korukhan (phố vàng) ở Grand Bazaar Istanbul, Bapu Bazaar (khu bán đá bán quý) ở Jaipur.
– Gia vị: Johari Bazaar của Jaipur, Spice Bazaar của Istanbul, Mercado của Oaxaca ngày 20 tháng 11 (chợ ớt).
Tôi nên dành bao nhiêu không gian hành lý để mua đồ ở chợ? Mẹo đóng gói.
Điều này tùy thuộc vào sở thích của bạn. Nếu bạn dự định mua sắm nghiêm túc, hãy mang theo một túi du lịch hoặc cân hành lý. Một gợi ý: mỗi người nên mua khoảng 2–3 kg đồ nhỏ (gia vị, khăn quàng cổ) và có thể một món đồ lớn (ví dụ như thảm nhỏ, đồ gốm). Nếu đi máy bay, hãy cân nhắc gửi các món đồ lớn qua đường bưu điện quốc tế trước để tránh phí hành lý quá cước. Hút chân không quần áo ở nhà để tiết kiệm không gian. Sử dụng túi chườm nóng cho khăn trải giường hoặc quần áo mới. Luôn dành ít nhất 5% trọng lượng cho phép để "nhập khẩu" nếu có thể; một số du khách thường gửi những bộ quần áo không vừa vặn nhất của họ về nhà với giá rẻ sau khi mua quà lưu niệm.
Tôi có thể mặc cả ở các chợ du lịch hiện đại (so với chợ địa phương) không? Giá cả có cố định không?
Trong các mô hình hiện đại (trung tâm thương mại, cửa hàng miễn thuế, chuỗi cửa hàng lớn), giá cả được cố định. Nhưng nếu "chợ du lịch" nghĩa là một khu chợ dành riêng cho du khách (ví dụ như chợ thủ công mỹ nghệ Caribbean hoặc chợ phiên theo chủ đề Bollywood ở Ấn Độ), đôi khi người ta sẽ mặc cả đôi chút nhưng không được giảm giá nhiều. Nhiều quốc gia cho phép mặc cả rất ít hoặc không mặc cả tại các chợ được quản lý chính thức (ví dụ như chợ do nhà nước quản lý như chợ Or Tor Kor ở Bangkok). Nếu người bán hàng xuất hiện dưới sự quản lý của một tập đoàn lớn hơn (như một cửa hàng có giấy phép thương hiệu quốc gia), hãy mặc định là giá cố định. Nếu đó là một quầy hàng rong hoặc cửa hàng nhỏ độc lập, hãy luôn cố gắng mặc cả nhẹ nhàng. Khi không chắc chắn, hãy hỏi một cách lịch sự "Bạn có thể làm gì đó đặc biệt không?".
Có tour tham quan chợ có hướng dẫn viên không — có đáng giá không?
Đúng vậy, nhiều thành phố cung cấp các tour tham quan chợ có hướng dẫn viên (đi bộ hoặc vòng quanh bằng xe tuk-tuk). Các tour này đa dạng từ tour theo nhóm miễn phí (có tiền boa tùy ý) đến các trải nghiệm trả phí. Đối với những du khách lần đầu đến khu chợ phức hợp, một tour đi bộ có hướng dẫn viên có thể giúp bạn nhanh chóng định hướng, giống như các tour định hướng miễn phí bắt đầu từ trung tâm thông tin của thành phố và đi bộ qua các khu chợ. Các tour trả phí có thể cung cấp bối cảnh lịch sử và bỏ qua hàng đợi tại những điểm đông đúc. Nếu chi phí hợp lý (thường từ 20 đến 50 đô la), bạn có thể sẽ thấy đáng giá chỉ vì những thông tin chi tiết và những điều thú vị (ví dụ, bạn sẽ biết được gian hàng nào có giá tốt nhất). Hãy xem các đánh giá về những nội dung như "tour tham quan chợ ẩm thực Bangkok" hoặc "tour nấu ăn Marrakech + tham quan chợ".
Làm thế nào để tránh lừa đảo (chiêu trò trà đá, hội thảo giả, đón taxi)?
Chúng tôi đã giải quyết nhiều vấn đề ở trên. Tóm lại: – Luôn luôn từ chối những lời đề nghị không mong muốn. Nếu ai đó mời bạn đến "cửa hàng chị em" hoặc "quán cà phê", rất có thể đó là một trò lừa bịp. Hãy lịch sự nói rằng bạn muốn tự quyết định.
– Khi đi taxi ở Medina, hãy thỏa thuận giá cước cố định trước khi vào, hoặc nhờ khách sạn gọi điện. Cẩn thận với những chiếc taxi “do bạn bè sắp xếp” sau chợ – họ có thể lái xe địa hình để tính giá cao hơn.
– Ghi lại trước số điện thoại taxi hoặc ứng dụng gọi xe đáng tin cậy. Nếu đi tuk-tuk hoặc felucca (thuyền), hãy mặc cả trước.
– Nếu người bán khăng khăng rằng món đồ đó là “món cuối cùng” hoặc “giá đặc biệt chỉ hôm nay”, hãy nhẹ nhàng nghi ngờ. Những người bán đồ cổ chân chính sẽ chờ đợi người mua thực sự, vì vậy chiến thuật gây áp lực là dấu hiệu của một cái bẫy du lịch.
– Và một lần nữa, hãy rời đi khi bạn cảm thấy không ổn – ở một khu chợ tốt, một người bán hàng chân chính sẽ vẫn gọi bạn lại với mức giá hợp lý hơn. Nếu không, hãy lịch sự rời đi và đi nơi khác.
Những cụm từ địa phương nào cần biết (những cụm từ mặc cả cơ bản)?
Xem bảng thành ngữ của chúng tôi: Nhưng một vài ví dụ theo khu vực: – Tiếng Ả Rập: "Đã đến?" (Bao nhiêu?), "Cảm ơn" (Cảm ơn), "Mặc cả" (naqs, hoặc đơn giản là thương lượng giá). – Tiếng Thổ Nhĩ Kỳ: “Cái này giá bao nhiêu?” (Cái này bao nhiêu tiền?), "Rất đắt" (quá đắt), "Được rồi" (Được/thỏa thuận), “Bạn có thể giảm giá cho tôi được không?” (Bạn có thể giảm giá được không?). – Tiếng Thái: "Đào Rai?" (Bao nhiêu?), "Bạn có khen ngợi chúng tôi nhiều hơn không?" (Bạn có thể hạ thấp xuống một chút được không?) “Mai thong!” (Không có giá). – Tiếng Hindi/Urdu: “Giá bao nhiêu vậy?” (Giá bao nhiêu vậy?) “Làm cho nó rẻ” (làm cho nó rẻ), “Nó rất đắt” (quá đắt), “Aram se” (dễ dãi; một từ thân thiện khi mặc cả). – Tiếng Tây Ban Nha: "Giá bao nhiêu vậy?", "Nó đắt lắm", “¿Me lo deja en [price]?” (will you take [price] for it?). Haggling in local language goes a long way. Even “high, high!” (raising hand) is universally understood to mean “Too expensive!”.
Chợ nào có tổ chức hội thảo/trình diễn?
Có chứ, nhiều nơi có. Chợ Grand Bazaar ở Istanbul có trình diễn thảm tại một số cửa hàng (xem thợ dệt thắt nút). Chợ Marrakech: một số riad và hợp tác xã (như Dar Bellarj) trình diễn trực tiếp nghề làm gạch hoặc chạm khắc gỗ. Delhi: một hoặc hai phòng trưng bày xưởng khăn choàng ở Chandni Chowk trình diễn nhuộm len. Nhiều chợ hiện nay có các cửa hàng "trải nghiệm": ví dụ như một cửa hàng dệt Thổ Nhĩ Kỳ, nơi bạn có thể thử dệt vài hàng. Nếu bạn thấy một thợ thủ công có không gian khung cửi trống, hãy lịch sự xin phép quan sát một chút. Thường thì họ sẽ chào đón một người nước ngoài đến xem (điều này cũng có thể thu hút những người mua tò mò).
Làm thế nào để xác minh nguồn gốc đồ cổ/tác phẩm nghệ thuật trước khi mua?
Trước tiên, hãy yêu cầu giấy tờ. Những người buôn bán uy tín sẽ cung cấp giấy chứng nhận xuất khẩu từ Bộ Văn hóa cho các mặt hàng có giá trị cao hoặc cũ. Nếu không, hãy coi đó là một dấu hiệu cảnh báo. Hãy tìm kiếm các dấu hiệu hoặc dòng chữ nổi tiếng: ví dụ, một thanh kiếm Ottoman cổ điển có thể được chạm khắc hình tughra của hoàng gia. Đối với tranh vẽ, hãy hỏi về họa sĩ hoặc năm sáng tác - những người bán hàng vô đạo đức đôi khi liệt kê những cái tên chung chung hoặc nghe có vẻ nổi tiếng (như "Trường phái Rembrandt") mà không có nhiều bằng chứng. Những người buôn bán uy tín thường là thành viên của các hội cổ vật hoặc phòng đấu giá. Nếu ở một quốc gia lớn, hãy tin tưởng hơn vào các cuộc đấu giá hoặc các phiên chợ được kiểm duyệt. Khi còn nghi ngờ, hãy giữ giá ở mức tương đối thấp hoặc bỏ qua việc mua hàng.
Có cần giấy phép đặc biệt nào để xuất khẩu đồ cổ hoặc hàng hóa văn hóa không?
Có, và chúng khác nhau. Thổ Nhĩ Kỳ, Ấn Độ, Nepal, Maroc, v.v. đều có những hạn chế. Nhìn chung: hiện vật có niên đại hơn 100 năm often need export permits. Raw antiques (coins, manuscripts) typically require paperwork from a culture ministry. If the seller is honest, they’ll handle it: for instance, Turkish carpet dealers fill out a form for customs. If a vendor shrugs off any question about age or origin, doubt their knowledge. Many countries fine or even jail tourists who take out illegal antiques. Always get a written receipt stating “sold to customer, antique age <100 years” if applicable.
Có những lựa chọn bảo hiểm nào cho những giao dịch mua đắt tiền?
Các mặt hàng quan trọng (như thảm, đồ trang sức) có thể được bảo hiểm thông qua hãng vận chuyển hoặc một công ty bảo hiểm chuyên biệt. Một số thẻ tín dụng cung cấp bảo vệ mua hàng trong 90 ngày cho các mặt hàng được mua bằng thẻ (nếu được gửi về nhà); hãy kiểm tra các quyền lợi của thẻ. Đối với đồ cổ hoặc tác phẩm nghệ thuật mua ở nước ngoài, bảo hiểm quốc tế (như Clements Worldwide) có thể chi trả cho việc vận chuyển. Nếu không được bảo hiểm, hãy giữ lại ảnh và giấy tờ cẩn thận; điều đó sẽ hữu ích nếu có thứ gì đó bị mất. Ngoài ra, nhiều quốc gia có thị trường lớn có cơ quan thanh tra hoặc tòa án bảo vệ người tiêu dùng – những cơ quan này hiếm khi được sử dụng, nhưng về mặt lý thuyết, việc một cửa hàng từ chối thực hiện hợp đồng bán hàng (ví dụ: nếu một cửa hàng bán "nhẫn vàng 18K" không phải là vàng nguyên chất) có thể bị khiếu nại tại địa phương, mặc dù trên thực tế, không nhiều khách du lịch theo đuổi biện pháp này.
Những ý tưởng mua quà lưu niệm từ các khu chợ nào phù hợp để mang đi du lịch?
– Hàng không dễ hỏng: Hộp trà, gia vị trong lọ kín, sôcôla địa phương (đóng gói chân không) từ các chợ miền núi, hoa khô.
– Đồ vải lanh nhỏ: Khăn quàng cổ, khăn trải bàn, đồ treo tường (cuộn chặt). Dùng chúng trước để lót những món đồ dễ vỡ.
– Đồ kim loại: Bát bằng đồng hoặc bạc nhẹ và bền.
– Tác phẩm nghệ thuật đóng gói: Tranh vẽ hoặc bản in nhỏ (cuộn tròn, đựng trong ống).
– Đồ thủ công mỹ nghệ: Đồ chơi xếp hình bằng gỗ, đồ trang sức bằng hạt hoặc vòng tay thắt nút tình bạn.
– Tránh: Chất lỏng rời, bột (cần lưu ý hải quan) hoặc cây xanh. Nếu mua đồ gốm hoặc thủy tinh, hãy bọc trong quần áo để mặc khi bay.
Sự khác biệt chính giữa chợ đêm châu Á và chợ Trung Đông là gì?
Chợ đêm châu Á (Đài Bắc, Hồng Kông, Bangkok) tập trung nhiều vào thức ăn đường phố và thường mở cửa về đêm, bán đồ ăn nhẹ, quần áo và đồ dùng giá cả phải chăng. Chúng thường là những quầy hàng bình dân, không có cửa hàng thương hiệu, và việc mặc cả cũng không có (nhãn dán trên quần áo) hoặc rất nhẹ nhàng. Chúng mở cửa đến tận khuya (8 giờ tối đến nửa đêm) và thường có chương trình giải trí (biểu diễn đường phố). Các khu chợ Trung Đông (Cairo, Marrakech) thường nằm trong các khu chợ cố định hoặc khu phố cổ có niên đại hàng thế kỷ, bán đủ loại hàng hóa từ thực phẩm, trang sức đến vải vóc. Mặc cả là một nghệ thuật đã có từ hàng thế kỷ, và chợ vừa là một diễn đàn xã hội vừa là một nơi mua sắm. Chợ có thể mở cửa vào ban ngày và (ở các khu du lịch) mở cửa trở lại sau giờ nghỉ trưa, nhưng thường đóng cửa vào buổi tối (mặc dù các quán cà phê/phòng chờ vẫn mở cửa vào thời điểm đó).
Quy tắc ứng xử dành cho phụ nữ ở các khu chợ truyền thống?
Phụ nữ nên ăn mặc kín đáo (che vai, ngực và bụng; váy dài đến đầu gối). Ở những khu phố cổ rất bảo thủ (Riyadh hoặc một số vùng của Jakarta), thậm chí có thể phải che tóc. Tránh mặc trang phục quá chật hoặc hở hang. Trong đám đông hỗn tạp, hãy giữ thái độ thân thiện nhưng lịch sự - gật đầu hoặc mỉm cười là được, nhưng giao tiếp bằng mắt kéo dài ở một số nền văn hóa có thể bị hiểu lầm. Những người mua sắm nữ có thể được chú ý nhiều hơn ở những khu chợ do nam giới thống trị; việc có một người bạn đồng hành nam (nếu thoải mái về mặt văn hóa) đôi khi có thể tránh được những lời tán tỉnh không mong muốn. Tuy nhiên, ở hầu hết các khu chợ đông khách du lịch, bầu không khí đã quen với du khách nữ, vì vậy hãy đi du lịch một mình một cách tự tin nhưng vẫn tỉnh táo. Nếu sử dụng nhiếp ảnh, phụ nữ không nên chụp ảnh những người phụ nữ trùm khăn mà không được phép.
Làm thế nào để tránh mua phải hàng giả?
Một lần nữa: nếu giá hời đến mức sốc, thì đó là hàng giả. Đối với một số thương hiệu cụ thể, hãy tìm hiểu một chi tiết: ví dụ, thắt lưng Gucci chính hãng có số sê-ri và phần cứng nhất định. Nếu có thể, hãy mua hàng hiệu tại các cửa hàng boutique của chính họ (có hoàn thuế) chứ không phải ở chợ trời. Nếu bạn tìm mua đồ hiệu bình dân (điều mà nhiều người mua sắm làm cho vui), hãy kiểm tra đường khâu và phần cứng. Một chiếc túi xách da thật sự đắt tiền sẽ Mùi như da thuộc (không phải vinyl). Hầu hết du khách thông thái đều coi “túi xách hàng hiệu ở chợ” là một món đồ mới lạ, chứ không phải là một khoản đầu tư.
Tìm quầy hàng thủ công mỹ nghệ đương đại ở đâu so với quầy hàng lưu niệm du lịch?
Đi sâu hơn vào khu phố cổ Medina hoặc tránh xa các điểm du lịch chính. Các nghệ nhân địa phương thường có các hợp tác xã hoặc "foundouks" ở sâu hơn (ví dụ như thảm dệt ở khu vực Sidi Ghanem của Marrakech). Một số chợ Souk có tòa nhà hoặc phòng trưng bày "góc nghệ thuật" (ví dụ, chợ Bab Loshita ở Fez trưng bày đồ thủ công trong một không gian giống như bảo tàng). Ngược lại, các quầy hàng gần các điểm tham quan chính (đối diện cổng vào) thường thu hút khách du lịch hơn. Các blog du lịch đôi khi chỉ ra những "con hẻm của người dân địa phương" như vậy - nếu còn băn khoăn, hãy hỏi chủ quán cà phê hoặc chủ khách sạn địa phương để được gợi ý một khu chợ "không đông khách du lịch".
Làm thế nào để vượt qua rào cản ngôn ngữ? Ứng dụng/trình dịch có hữu ích không?
Các ứng dụng dịch thuật trên điện thoại thông minh (Google Dịch với chức năng nhập liệu bằng camera) hoạt động tốt với các cụm từ ngắn hoặc đọc biển báo (mặc dù không đáng tin cậy đối với các cuộc đối thoại mặc cả phức tạp, tốt nhất là với các từ ngắn). Ngoài ra, hãy thuê một hướng dẫn viên địa phương nói ngôn ngữ của bạn ngay cả khi chỉ trong ngày đầu tiên. Ở nhiều chợ, tiếng Anh cơ bản là phổ biến đối với những người bán hàng; nếu tiếng Anh không tốt, cử chỉ tay và máy tính có thể giúp ích rất nhiều. Sổ tay cụm từ và ứng dụng sẽ giúp ích. Học các số từ 1 đến 10 bằng ngôn ngữ địa phương sẽ giúp bạn xác nhận giá cả. Ở các quốc gia như Trung Quốc hoặc Nhật Bản, nơi tiếng Anh còn hạn chế, một số chợ khu vực ga tàu điện ngầm phục vụ người nước ngoài (họ sẽ có thực đơn đa ngôn ngữ). Một chiếc Wi-Fi bỏ túi hoặc SIM địa phương sẽ vô cùng hữu ích nếu bạn dựa vào các ứng dụng và bản đồ.
Với những kênh đào lãng mạn, kiến trúc tuyệt vời và ý nghĩa lịch sử to lớn, Venice, một thành phố quyến rũ trên Biển Adriatic, hấp dẫn du khách. Trung tâm tuyệt vời của…
Từ màn trình diễn samba của Rio đến sự thanh lịch khi đeo mặt nạ của Venice, hãy khám phá 10 lễ hội độc đáo thể hiện sự sáng tạo của con người, sự đa dạng văn hóa và tinh thần lễ hội chung. Khám phá…
Nước Pháp được biết đến với di sản văn hóa quan trọng, ẩm thực đặc biệt và cảnh quan hấp dẫn, khiến nơi đây trở thành quốc gia được ghé thăm nhiều nhất trên thế giới. Từ việc ngắm nhìn những…
Lisbon là một thành phố trên bờ biển Bồ Đào Nha kết hợp khéo léo các ý tưởng hiện đại với sức hấp dẫn của thế giới cũ. Lisbon là trung tâm nghệ thuật đường phố thế giới mặc dù…
Được xây dựng chính xác để trở thành tuyến phòng thủ cuối cùng cho các thành phố lịch sử và người dân nơi đây, những bức tường đá khổng lồ là những người lính canh thầm lặng từ thời xa xưa.…